Khóa chủ đềÔ QUẠ

 Phúc đáp Phúc đáp Trang  123 5>
Tác giả
  Chủ đề Tìm kiếm Tìm kiếm Chủ đề  Lựa chọn cho Chủ đề Lựa chọn cho Chủ đề
Cóc Xem...
Hàng xáo
Hàng xáo
Hình đại diện

Gia nhập: 11/05/2010
Khu vực: Tương lai
Tình trạng: Offline
Điểm: 6762
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Chủ đề: Ô QUẠ
    Ngày đăng: 19/05/2010 lúc 12:36am
     Ánh hoàng hôn tàn tạ đang dần chìm xuống phía chân trời. Có điệu nhạc buồn ảo não ngân vang trong bóng tối sâu hun hút. Con đường về làng ngoằn ngoèo như một con rắn đang bò mải miết . Tâm lê từng bứơc chân nặng nề với chiếc ba lô hành lý nặng trĩu trên vai. Cuộc hành trình dài cuối cùng đã kết thúc, những tháng ngày vất vả kiếm ăn trên thành phố đã hun đúc cho hắn một ý chí sắt đá, một tinh thần mạnh mẽ nhưng cái bản chất tốt bụng và thật thà vốn có thì không hề thay đổi. Hắn vui thầm trong bụng vì cái mớ tiền hắn vưà kiếm đựơc, cái mớ tiền mặn mồ hôi của hắn sau những giờ phút nai lưng bốc vác ở bến xe. Lần này hắn về hẳn quê để làm kinh tế theo kế hoạch mà hắn đã lên từ trước khi lên thành phố kiếm tiền. Mẹ hắn đang chờ hắn trở về. Tâm nghĩ rồi rảo bước thật nhanh, tim hắn đập rộn rã như mọi lần vẫn thế, cái cảm giác sắp đến đích lúc nào cũng làm nguời ta phấn chấn.
Đến nhà rồi, căn nhà lụp xụp hiện lên trong ánh trăng trông thương quá. Mẹ hắn ngồi dựa lưng vào cây cột, nheo nheo mắt xỏ cái kim để khâu vá cái gì đó. Hắn đứng nhìn mà lòng như vỡ nát ra từng mảnh. Hắn mồ côi bố từ nhỏ, lớn lên trong vòng tay của mẹ. Mẹ hắn không phải mẫu người uỷ mỵ, bà rất rắn rỏi, cái cá tính của đàn ông, từ lúc lớn lên rất ít khi hắn thấy mẹ hắn mềm yếu. Ngoài mấy tháng sau khi bố hắn mất, chỉ duy nhất cái lần hắn trượt ngã từ quả đồi ngoài bãi xuống hắn mơí thấy mẹ hắn khóc. Kỉ niệm đó như ùa về trong kí ức nhạt nhoà của đứa trẻ ngày nào. Hắn bật gọi:
Mẹ ơi...Mẹ !
       Tiếng gọi đó như xé rách cái không gian tĩnh mịch và u ám của căn nhà vắng người này. Mẹ hắn cười 1 tiếng nghe khô khan nhưng hắn ấm áp vô cùng. Nghe thì cứ tuởng mẹ hắn không tình cảm, nhưng kỳ thực khi hắn nhìn vào mắt mẹ hắn thấy cả một đại dương mênh mông như cái tâm hồn phức tạp của mẹ hắn. Mẹ Tâm lặng lẽ vào nhà dọn mâm cơm và gọi: Tâm ơi ! Vào ăn đi con. Hắn mỉm cười vì mẹ hắn vẫn thế, bà như một bản nhạc nổi tiếng qua nhiều thế kỉ vẫn không thay đổi dù chỉ một nốt.
Bố của hắn lúc còn sống rất yêu mẹ hắn. Trong cái làng nghèo này thì gia đình của hắn trội lên như một đốm sáng giữa bóng tối: hạnh phúc và có của ăn của để. Bố hắn lúc còn sống rất thích nuôi gà chọi, cái làng của hắn tuy nghèo và nhỏ bé nhưng có bao nhiêu nóc nhà là có bấy nhiêu hộ nuôi gà chọi. Cái lễ hội của cái làng nghèo này rất đơn sơ, lễ thì ít mà hội thì nhiều, chủ yếu là chọi gà. Các chú gà chọi được những bàn tay cần cù trong lao động nuôi dưỡng ra chiều rất khoẻ mạnh và sung mãn. Sự cá cược ở đây mang tính tượng trưng rõ mồn một. Họ cá bằng thóc và chỉ vậy thôi. Cái sự thua thắng nó nhẹ nhàng và quan trọng nhất là cái miếng đánh và thế đá của gà được họ - những cụ già, những đứa trẻ con, những đàn ông và cả đàn bà của cái làng nghèo này thưởng thức. Đó là cái sự hồi hộp và kịch tính mà tivi không thể lột tả được.
         Bố của Tâm không chỉ là một người làm kinh tế giỏi mà còn là một tay lão luyện trong việc nuôi gà chọi. Lòng hắn mơ hồ nhớ về nguời cha quá cố. Tuy ông không còn nhưng mẹ hắn vẫn nuôi và bảo tồn dòng gà của ông. Con gái ở cái làng này ngoài tề gia nội trợ, ngoài kiếm gạo nuôi con còn có một niềm đam mê là cùng chồng nuôi gà chọi. Hắn buột miệng hỏi mẹ:
- Mẹ ơi, con gà mái Ô đã ấp được đàn nào chưa?
       Đêm buông xuống, ngoài trời sấm chớp đùng đùng, những cơn gió lạnh heo hút lách vào căn nhà nhỏ khiến Tâm rùng mình. Mưa ! Cơn mưa ập xuống thật bất ngờ và táo bạo. Tâm lặng lẽ cầm chiếc đèn pin và vớ lấy chiếc ô phía góc nhà rồi lao vụt xuống bếp. Tâm lo con gà mái ô bị ướt sẽ ốm, nó là báu vật mà mẹ con Tâm rất trân trọng. Con gà thực sự là một người bạn của con người, nó sống, chiến đấu vì danh dự và niềm vui, niềm kiêu hãnh của con người cũng như danh dự của nòi giống nhà chúng chứ không sống vô nghĩa. Tâm vội vã mở cánh cưả gian bếp cũ nát đã bị thời gian tàn phá đến đáng thương, một suy nghĩ bất chợt hiện lên trong đầu hắn:"phải sửa nhà thôi". Hắn đưa mắt vào cái góc quen thuộc, nơi dành riêng để cho gà ngủ, cái góc này từ dạo hắn về thăm nhà đã biết nó bị dột nhưng vội quá không lợp lại. Hắn ngạc nhiên không hiểu sao hôm nay nó lại không bị dột nữa. Bỗng mẹ hắn nói vọng phía sau lưng hắn:"mẹ sửa rồi con ạ, không thì con gà ốm mất". Hắn thấy vui vui và quay lại cười với mẹ hắn một cái, mẹ hắn cũng cười. Mẹ hắn tiếp:" Con mái ô đang ấp đấy, nở 6 con rồi, còn 2 trứng nữa soi rồi, có hình con nhưng chưa nở". Tâm lặng lẽ ra nâng ngực con mái lên thấy 6 chú gà con thật đáng yêu. Trong cái căn bếp bé tí này, dưới ánh đèn pin sáng trắng đàn gà thật nổi bật, dường như chỉ có chúng thôi vậy. Tâm nở nụ cười rạng rỡ, cái nụ cười theo đúng nghĩa của một nụ cười, có cái gì vừa vui, vừa thanh thản nhẹ nhàng, vừa ngộ nghĩnh đáng yêu. Thế là tết năm nay hắn lại có gà ra để thi đấu ở hội làng. Hắn đủng đỉnh đi lên nhà, vừa đi vừa lẩm nhẩm tính :" bây giờ là tháng chạp, năm nay không có hội, Sang năm có hội thì gà cũng vừa tuổi đánh đấm, phen này tha hồ mà oai...." Đêm nay chắc ngủ ngon lắm đây. Đêm mưa gió mà đắp chăn ấm ngủ thì còn gì bằng !

Ò... ó..o.. o..........!

      Tiếng con gà trống đạp mái gáy làm Tâm tỉnh giấc, hắn vẫn giữ thói quen của con nhà nông, chân chất, hay lam hay làm, nghe tiếng gà gáy là tỉnh giấc ngay. Hắn dậy pha ấm trà uống. Trà thì là loại trà rẻ tiền nhưng cái thú uống trà sớm thì nó thanh tao và thi sĩ lắm. Hắn thừa hưởng cái thói quen đó của bố hắn, trước bố hắn còn sống cũng thường uống trà buổi sớm và cho gà quần sương. Như nhớ ra điều gì, hắn lao vù xuống bếp, bế con gà mẹ lên, hắn thấy một cái trứng nữa đã nở, một chú gà tía bé tí xíu nhìn như cục bông đang ngọ ngoạy yếu ớt, hắn đặt con mẹ xuống và lặng lẽ đi lên nhà trong tâm trạng vừa vui vừa mong đợi cái trứng cuối cùng sẽ nở. Hắn lên nhà ngồi uống trà mà trong lòng vui nhưng vẫn nao nao cái gì đó. Hắn nghĩ đến mẹ hắn, mẹ hắn già rồi, cũng đến cái tuổi an nhàn và nghỉ ngơi rồi. Mẹ hắn nhiều lần giục hắn lấy vợ để mau có cháu bế, hắn nghĩ đến đó thì cứ như có cái gì đó nghẹn ngào trong cổ họng mà khó có thể nuốt trôi. Hắn có yêu một cô gái. Nàng tên là Bích. Cái tên nói lên phần nào con người của nàng “ trong sáng, đáng quý và cả một cái gì đó rất sang trọng mặc dù gia đình nàng cũng chỉ thuộc dạng khá giả. Chuyện tình của hắn dang dở. Hắn yêu nàng và nàng cũng yêu hắn lắm. Nhưng gia đình nàng kịch liệt phản đối và cấm đoán nên Nàng và hắn bây giờ như trời và biển, chỉ có thể nhìn nhau và in hằn lên nhau chứ khó có thể hoà nhập. Cũng vài lần nàng muốn hắn đưa nàng bỏ trốn nhưng hắn không chịu. Hắn là đàn ông, hắn có lòng tự tôn và tự trọng cao, hắn sẽ thuyết phục gia đình nàng bằng chính đôi tay và khối óc của mình. Chuyến đi thành phố của hắn gần 1 năm nếm mật nằm gai là để tích vốn về làm ăn gây dựng sự nghiệp. Cái cảm giác yêu bị ngăn cấm nó giống như kẻ khát cháy cổ bị xích gần một cái giếng nước trong cơn khát hắn ta lao đến cái giếng nhưng vô vọng vì sợi dây xích nghiệt ngã quá ngắn không đủ để đến gần hơn....
          Đang mông lung suy nghĩ hắn bỗng bị tiếng chổi lá loẹt xoẹt của mẹ hắn kéo lại thực tại. Mẹ hắn vẫn quét sân hàng sáng, đó là một thói quen thường nhật. Hắn đứng phắt dậy chạy ra sân nói véo von như một đứa trẻ:
- Mẹ ơi 1 cái trứng nữa nở rồi nhưng cái kia thì vẫn chưa nở
- Ừ, có khả năng cái trứng cuối bị ung rồi đó, con vứt nó đi, không có con gà nào nở muộn vậy đâu.
- Vâng, để con xem thế nào đã, vứt đi thì con tiếc lắm mẹ ạ...
Mẹ hắn không nói gì và tiếp tục quét. 
Hôm nay hắn nghỉ xả hơi để ngày mai đảo lại ngói. Nhà hắn dột nhiều quá rồi. Trận mưa rào hồi tối hôm qua đã nói cho hắn biết hắn phải làm gì.
          Nắng mới đã lên. Cái tia nắng bạc bạc của tháng chạp như một thứ nắng sang trọng, nó dịu dàng và mịn màng như làn da thiếu nữ đôi tám. Lá cây đang rụng dần nhìn xác xơ và ảm đạm. Con gà mái ô xuống ổ dắt đàn gà con đi trong sân. Hắn đếm:"1,2....7â", tất cả chỉ có 7 con mà thôi, hắn đếm đi đếm lại mấy lần mà vẫn như thế, đúng 7 con. Đàn gà con nhìn thật đáng yêu, chúng như những cục bông di động vậy. Tâm đi xuống ổ của con mái ô, cái trứng vẫn nằm đó, một cái trứng thật to. Tâm thật sự có cảm tình với cái trứng này. Nhìn nó thật đẹp nhưng lẻ loi quá, con gà mẹ cũng đã xuống ổ rồi, chắc nó bị ung mất rồi. Tâm nghĩ mà động lòng thương, anh chàng trẻ tuổi cầm quả trứng lên trên nhà và nhét vào cái mũ len cũ của mình rồi dúi vào trong chăn. Hắn nói với cái trứng:" anh cho mày một cơ hội nhé, mau nở nghe chưa?" Hắn bật cười vì nghĩ mình đang làm một điều điên rồ nhưng lại thấy vui vì hành động đó của chính mình. Hơn ai hết Tâm hiểu, cái quả trứng đó nó đang cần một cơ hội, cũng như hắn vậy, hắn cũng cần có cơ hội để đục vỡ cái vỏ bọc nghèo khó đã đeo đuổi hắn từ lúc bố hắn chết.
          Cả ngày hôm đó, Tâm cứ chạy ra chạy vào ngắm cái trứng xem nó đã nở chưa, nó vẫn chẳng hề có một vết đục mỏ. Hắn thấy gần như không còn hy vọng nhưng vẫn để cái trứng ở đó. Ngoài trời đã tối mịt, cơm tối đã ăn xong, Tâm lặng lẽ về chiếc giường cũ của mình. Hắn nghĩ:" Mình phải giúp nó, mình tin là nó vẫn trong đó..." Hắn về giường buông màn đi ngủ, hắn đắp chăn và tay ôm quả trứng vào lòng với sự tin tưởng, hắn cảm nhận như có con gà trong đó.Hắn tin tưởng, hắn hy vọng rồi hắn lại thất vọng, bao nhiêu lần mở mắt ra lại nhắm mắt vào nhưng cái trứng vẫn thế. Hắn ngủ thiếp đi lúc nào cũng không biết nữa.
          Đang nằm bỗng tiếng sấm to làm Tâm tỉnh giấc, hắn bất động và giật mình vì không thấy cái trứng đâu nữa. Hắn thấy tay mình ươn ướt. Cảm giác của hắn thật hỗn độn ,hắn lật nhẹ cái chăn lên và rón rén ra bật điện. Hắn đưa mắt nhìn quanh trong trạng thái vui mừng khôn xiết, cái vỏ trứng đã tách ra từ lúc nào rồi, các gân máu đã hơi khô lại. Kìa, một chú gà con thật đẹp đang nằm cạnh cái mũ len cũ của hắn, hắn nhẹ nhàng đến bên nó và thốt lên:"thế là mày đã không bỏ lỡ cơ hội đáng quý rồi gà con ơi." Một giây vô thức hắn hôn nhẹ lên bộ lông tơ mũm mĩm của con gà. Sau cái hành động kì cục đó hắn mới nhìn rõ con gà, một con gà màu đen nhánh, đôi mắt đen, cái mỏ đen, đôi chân cũng đen xì nốt... Tâm nói:
-"Nhìn chú mày như con quạ ý, anh đặt tên mày là Ô quạ nhé..."
Trong đêm khuya, hắn lấy cái hộp nhỏ và cắt vụn cái mũ len cũ ra để làm chỗ ngủ cho con gà. Lòng hắn rạo rực niềm hy vọng, niềm tự hào và tin tưởng vào ý chí và lòng quyết tâm của mình. Có nhiệt tình, có ý chý, có đôi tay cái gì cũng sẽ làm được, hắn nghĩ thế... cũng như Ô quạ đã chào đời trên đôi tay thô ráp của hắn....

              Thời gian thấm thoắt thoi đưa. Đã gần một năm kể từ ngày con ô quạ chào đời trong bàn tay hy vọng của tâm. Con gà bây giờ đã ra dáng một chiến kê. Con gà màu ô, màu đen biếc của nó nhìn giống như pha màu xanh, một màu đen mỡ màng và óng ánh. Đôi chân của nó cũng đen từ đầu gôí cho đến các móng chân, cái mặt cũng có cái bớt đen nhìn rất quỷ quái và tinh ranh. Ô quạ cất tiếng gáy “ đó là một tiếng gáy lạ lùng - một tiếng gáy như bị tắc nghẹn từ trong lồng ngực rồi trào lên cuống họng sau đó vọt ra toàn hơi và rất ít tiếng. Bộ dạng của nó thật hùng dũng, đôi cánh trai áp sát thân mình gọn gàng rắn chắc như chiếc áo giáp quý dành cho các chiến tướng, cái mặt nó lúc nào cũng câng câng để lộ đôi mắt ếch màu nâu huyền. Nó như một viên chiến tướng chờ ngày cầm quân, lúc nào cũng sừng sực đi lại trong chuồng.
                Nắng vàng rưới những giọt màu mỡ gà lên các ngọn cây, trườn mình ra cánh đồng và thu mình trong một góc sân nhỏ bé. Trên chiếc chõng tre, mẹ của Tâm đang ngồi nghỉ nom rất thảnh thơi và nhàn hạ. Ánh sáng tươi mới làm những nếp nhăn hiện lên rõ nét hơn trên gương mặt bà, mấy sợi tóc bạc phớt phơ như đùa với gió. Cái gì cũng có cái giá của nó. Bà có được tâm trạng thoải mái thế này cũng là vì thằng con nó làm ăn thuận lợi. Lại nói về anh cu Tâm, sau những tháng ngày làm việc chăm chỉ, có lúc tưởng chừng không còn đủ sức để tiếp tục nữa, thời đại người khôn của khó, mình khôn thiên hạ còn khôn bằng mấy mình. Ấy thế mà hắn cứ "lì lợm", dù thua dù thắng vẫn một lòng vươn lên với khát khao đổi đời mãnh liệt. Bây giờ cái cơ ngơi của hắn dần đi vào làm ổn định, bạn hàng cũng đông và tin tưởng, thiết nghĩ hắn đã thành công bước đầu.
Tiếng bước chân thong thả, đó là tiếng guốc mộc gõ xuống nền sân gạch một cách khô khan. Bác của Tâm lên tiếng - một chất giọng khàn khàn đặc gia trưởng:
-"Thím đấy à, thằng cháu Tâm có nhà không em?"
- "Dạ, em chào anh cả, cháu nó đang trong nhà, để em gọi cháu lại hầu chuyện bác..."
Bác cả ừ một tiếng. Tính bác vẫn vậy, kiệm lời. Tâm lại gần bác, cầm tay bác rồi hỏi:
-  Bác cả dạo này khỏe chứ ạ, hôm rồi con sang thăm mà bác không có nhà...
- Ừ, hôm đó bác đi công chuyện. Hôm nay bác sang thăm con, hỏi thăm công việc của con, rồi tiện thể sang ngắm con gà...
Tâm tươi cười rót trà và nắm tay bác chặt hơn. Bác cả ngồi trầm ngâm trong giây lát rồi vuốt chòm râu trắng nói:
- “Ngày trước bố con còn sống không ai là không biết và nể phục những con gà chiến do nó nuôi. Trong những kì hội làng ta, gà của bố con lúc nào cũng đoạt giải. Ta và nó đã cùng nhau nuôi và bảo tồn dòng gà của cụ nội truyền lại. Cái ý nghĩa của cái việc bảo tồn nó thâm sâu lắm, không chỉ là chơi đâu con ạ, đó là cái nghĩa. Thấm thoắt đã hơn chục năm rồi. Từ ngày nó mất đến nay, lòng ta có mấy khi là không nhớ nó đâu.....”
Bác cả nghẹn ngào, đôi mắt đỏ hoe nhưng không có nước mắt chảy ra, những người lão luyện thường biết cách kiềm chế cảm xúc. Tâm nghe nhói trong lòng nhưng cố tình lảng sang chuyện khác:
- “Công việc của con ổn lắm bác ạ. Con tính mở rộng thêm...
- Ừ, có chí thế là tốt. Bác già rồi không giúp đựơc gì cho con, chỉ mong con hãy nhớ, cụ tổ nhà ta đã gây dựng cơ nghiệp từ hai bàn tay trắng cho đến khi làm địa chủ. Con hãy nhớ để mà phấn đấu. Con gà của con thế nào rồi? nó đã vần đựơc chưa?
- Con đưa bác ra xem nhé, dạo này có vẻ nó sung lắm ạ...”
Hai mái đầu một xanh một bạc chúi chúi vào ngắm con gà đen xì trông đến ngộ nghĩnh. Bác cả lẩm nhẩm:
-“Giống quá....giống quá...”
-“Giống gì ạ - Tâm ngơ ngác hỏi...”
Bác cả không nói gì cứ ngắm nghía con gà một cách mải miết, bác cứ nâng lên lại đặt xuống rồi lại trầm ngâm suy nghĩ hồi lâu...
Bác cả lặng lẽ đặt con gà vào chuồng rồi thong thả đi đến cái chõng che ngồi. Tâm không hiểu chỉ biết đi theo bác. Thái độ của bác thật khó hiểu. Bác ngồi xuống và nở một nụ cười nhẹ nhõm nhìn như một vị tiên ông vậy. Bác nói:
-“Con à, Ta cũng chỉ được nghe kể lại câu chuyện về con gà ô của các đời trước kể lại. Con gà đó là của cụ tổ nhà ta, nó đã mang lại cho cụ biết bao lợi lộc về cả kinh tế lẫn tinh thần. Con gà đó đã đá thắng mấy con gà quý của các tay địa chủ làng khác thách đấu. Trận to nhất nó thắng 7 mẫu ruộng và 3 con trâu. Con gà theo lời kể đó nó cũng đen xì. Chính tông dòng gà nhà ta là gà ô nhưng ít khi ra một con gà dị tướng thế này. Con gà này đen từ đầu đến chân, đó là một cái lạ. Ta thích nhất cặp chân của nó, đùi dài và to, quản ngắn và thắt, chân lòng máng, ngón ngọ lại gồ như sống dao đích thị chân rồng. Thật là một con gà hiếm có...”
Tâm nghe bác cả nói mà lòng như dong trống mở cờ. Tâm nói với bác cả rằng muốn vần thử xem nó thế nào rồi tính tiếp. Bác cả cười và nói: “ Chiều nay con mang sang vần với con gà mới của bác, đó cũng là một con gà quý mà bạn của bác vừa tặng. Xong bác sẽ cắt tai tích giúp con luôn..”
-“Vâng !” – Tâm nói trong sự hứng khởi tột độ...

         Mặt trời đã lên cao quá ngọn tre. Cái nắng mùa thu mang lại một cảm giác khô héo. Tâm ôm Ô quạ trên tay với một tâm trạng rộn rạo và xáo trộn. Con gà thật ngộ, nó cứ cùng cục luôn mồm trên từng bước chân của Tâm. Nhà bác cả ngay đằng trước kia rồi, một căn nhà ngói cũ, những viên ngói ngả màu úa – màu tàn tạ của thời gian. Ngôi nhà nằm gọn gàng trong một không gian đầy cây cối, có tiếng chim chóc hót lảnh lót - giọng của mấy con chào mào, vành khuyên... những con chim quen thuộc với làng quê bắc bộ. Không khí thật thanh nhã và dễ chịu. Tâm dừng lại trước một cánh cổng gỗ cao và nhìn chắc nịch, lớn tiếng gọi:
- “Bác cả....”
         Không có tiếng trả lời nhưng cánh cửa bỗng nhiên mở ra và ông cụ trên bảy mươi móm mém cười hiền dịu. Bác cả lúc nào cũng thế, kiên quyết nhưng rất tình cảm, chính vì thế trong nhà ngoài xóm ai cũng yêu kính. Tâm bứơc vào nhà thì thấy chiếc chõng tre đã bày sẵn một bộ ấm chén. Hai cái lỗ trên chiếc ấm toả ra mấy làn khói nhẹ nhàng, õng ẹo bay lên. Trà đã được pha. Bác cả lên tiếng:
- “ Con nhốt gà lại đã, bác cháu ta nhâm nhi chén trà hoa bưởi rồi sau đó làm gì thì làm...”
- “Vâng thưa bác...- Tâm lễ phép trả lời.”
Hai người đàn ông ngồi uống trà và nói chuyện trên giời dưới đất và cuối cùng họ gác lại tất cả để nói chuyện gà. Tâm và bác cả rất hợp chuyện, dường như những câu chuỵên không bao giờ có thể chấm dứt. Bác cả mở lời:
- “ Ta nhìn thấy ở con gà của con một bản lĩnh mà chỉ có thể cảm nhận. Những gì nó thể hiện ra ngoài chẳng nói lên được điều gì to tát. Khi ta cầm nó trên tay ta cảm nhận được một khối nặng, một bộ xương vững chắc và không hề “ọt ẹt” chút nào. Con Ô chưa qua luyện tập, đó là cái thể chất tuyệt vời của nó để thích nghi với đấm đá. Bộ xương có cấu tạo tốt sẽ tạo ra lực mạnh, đó là lẽ tự nhiên. Thêm nữa, khi ta nhìn vào mắt nó, ta thấy sự ma mãnh và quỷ quyệt. Cuộc chọi gà nó là một cuộc đấu tranh sinh tồn, con gà nào khôn ngoan hơn và có sức mạnh hơn thì khả năng thắng của nó cao hơn. Đôi mắt của con gà này rất quỷ, ta nghĩ nó không thường. Đôi chân của nó thì đúng là một đôi chân khó đoán biết. Đó là một đôi chân có hai hàng vảy trơn, gà có hai hàng trơn thường rất khó xét đoán, giống như những anh hùng mặc quần áo thường dân, đội nón lá vậy, hoặc cũng có thể chỉ là kẻ tầm thường chính hiệu. Duy chỉ có hàng độ của nó làm ta đặc biệt chú ý. Độ no tròn và đều dặn lên sát gối, không bị thu nhỏ dần như thường thấy ở con gà khác, ta mạnh dạn đoán con này bền trí kiên gan....”
             Tâm ngồi nghe bác cả nói như nuốt lấy từng câu từng chữ một. Người lão luyện như bác cả ở cái làng này không nhiều. Từ lúc bác gái mất đến nay, bác cả dành toàn bộ tâm trí cho việc nuôi gà chọi. Cơ ngơi “gà” của bác thật đáng nể. Những cái chuồng tre được đóng rất điệu nghệ, những thanh tre với kích cỡ bằng nhau và được đóng cách nhau một khoảng cách đều dặn nhìn rất vuông vức. Gần một chục chú gà ở những cái chuồng tre đẹp cục cục và gáy vang tạo nên một không khí khá chuyên nghiệp. Bác cả dẫn Tâm ra một cái chuồng gần phí góc sân, Bác mở cửa chồng và một chú gà tía mận lừng lững đi ra, xoè cánh vè người một vòng. Bác cả khẽ cười và nói với Tâm:
-“ Đây là con gà mà ông bạn già của bác rất thích, ông ấy tặng bác. Một chiến kê thực sự. Nó đang còn tơ nên chưa phát tiết hết. Khung bộ của nó thật tốt, nhưng đáng để nói nhất là đôi chân thượng đẳng của nó. Cháu nhìn nhé, chân trái của nó có 3 cái vấn ngang cựa. Chân phải 2 hàng trơn. Chân nó tròn lẳn, vảy mỏng dính chứng tỏ nó rất mau đòn và đá có độ quất mạnh. Nếu như chân con gà ô của cháu tạo cho ta cảm giác nó là một đôi đánh đau đòn thì chân con gà này tạo cảm giác nó có kĩ thuật cao. Hôm nay là trận vần mở mỏ của cả 2 con gà quý, bác cháu ta mang nó ra vườn vần nào cháu...”
           Bác cả ôm con gà tía trong lòng, Tâm chạy đi lấy nước và khăn, sau đó cũng ôm gà ra cái “sới” bác cả tự làm. Sới của bác cả là một vòng tròn ngay ngắn được quây bằng cót, trong lót đệm bao tải để gà không bị xước. Thật chuyên nghiệp. Bác cả làm nước cho gà và nói Tâm nhìn mà học theo. Đúng là một tay chơi lão luyện ! Bác cả làm nước cho gà mà cảm giác như bác không hề bỏ phí một giây nào. Công việc diễn ra rất tập trung và mau chóng. Tâm làm chậm hơn, Ô quạ bị sặc nước mặt tái đen. Bác cả lại hướng dẫn cho Tâm về cách cho nước, Tâm làm lại và lần này thì ổn. Sau khi làm nước cho gà xong, Hai con gà có vẻ rất sung, chúng vè nhau, nghênh nhau nhìn rất vui mắt. Cặp mắt ô quạ loang loáng nhìn sắc sảo, trong khi đó cặp mắt con tía sầm sì hơn và đầy trầm tĩnh. Thả gà. Ô quạ và tía mận lao vào nhau trổ đòn buông tài tình. Hai con gà lông lá bóng mướt vì chưa phải trận mạc bao giờ. Nhìn chúng như những con phượng hoàng lướt thướt trong bộ cánh rực rỡ của mình. Hết giao vào díu, con gà ô bắt đầu chui rúc, trong khi đó con gà tía rất cứng trên, nó mổ lưng con ô để đá mã kỵ bắt ra mặt. Không chịu thua, con gà ô vỉa tối đá hốc nách vài lần khiến con tía có lúc như bị “xỉu” sau mỗi cái đòn đó. Phải nói những cái đòn đó thật sự chất lượng và có hiệu quả. Đặc biệt con gà ô đá không có tiếng cánh mấy, âm thanh của mỗi cái đòn của nó thường là tiếng “bụp... bụp”. Ô quạ chỉ đá hốc nách. Con tía thì chuyên đá mặt, nó đá mã kị để bắt con ô phải lộ mặt để nó thể hiện sở trường, mấy lần ô quạ lộ mặt ra, con tía mau chân “búng” một cái khiến con ô lắc mặt chui vào, chứng tỏ độ kĩ thuật của những đòn đá đó khá cao và phần nào nói lên con tía mận là một con gà tốc độ và kĩ thuật . Hết hồ 1, con gà tía mận cánh xoã quá gối, thở dốc trong khi ô quạ cánh trai gọn gàng và hơi bị sưng một bên mặt. Bác cả nói nên dừng trận đấu và cắt tai tích cho cả hai con. Trận mở mỏ như thế là quá ổn với 2 con gà và 2 bác cháu Tâm...

               Ánh hoàng hôn nhá nhem phía chân trời như tờ giấy loang mực. Bóng tối đã phủ tấm áo choàng đen lem lên cái làng nghèo. Trăng lên, ánh trăng rằm sáng rực càng tô đậm thêm bóng tối, Bụi tre phía sau nhà đung đưa mấy ngọn vật vờ theo cơn gió vô duyên, tiếng ếch nhái kêu ộp oạp, tiếng lợn nhà ai đòi cám...Thật ảo não. Tâm ngồi ở cái chõng tre. Cái cảm giác buồn chán, rồi cảm giác nhớ nhung sao mà nó khó tả đến vậy. Nó phập phồng mong đợi, nó xao xuyến đến day dứt để rồi nó tê buốt, nó quằn quại...
          Ở cái tuổi này của hắn thì yêu và được yêu là một nhu cầu không thể thiếu. Thế mà giờ này hắn phải ngồi chơi vơi ngắm cảnh buồn cô quạnh một mình. Thật đáng thương cho một gã trai trẻ đang tuổi yêu đương. Trước mắt hắn hiện ra một dòng kí ức như vẫn còn cuộn chảy ngày đêm dù bị kìm hãm bởi những quả núi lừng lững. Nước vẫn ngấm vào đất, xuyên qua những ngọn núi để tìm đến bên kia bờ. Ngày trước những lúc trăng sáng thế này, Tâm hay dẫn người yêu đi chơi. Ở cái làng nghèo này, không có quán cà phê, karaoke....mà chỉ có con đường mượt cỏ dưới ánh trăng vàng mỡ. Các đôi trai gái tay trong tay đi dạo lòng vòng trên con đường đó nhiều lần không biết chán. Tâm nhớ có những chuyện hắn và người yêu đã nói đi nói lại hàng trăm lần mà vẫn không ngừng nhắc lại. Dường như cái làng quê nghèo này không tạo cho người ta nhiều cơ hội để có kỉ niệm. Vậy mà vẫn vui, vẫn cười thật hồn nhiên và vô tư. Hắn ngồi cười một mình và hình như có cái gì đó nóng hổi lăn trên má hắn. Nứơc mắt chảy ra từ bao giờ mà hắn chẳng hay biết. Đúng lúc đó, Con gà ô gáy một tiếng gáy não nề đập tan dòng ảo tưởng, đưa hắn quay lại thực tại.... Bóng tối vẫn lan tràn, Sự lay lắt của một tâm hồn bị kìm kẹp quá lau bỗng bùng thành ngọn lửa mãnh liệt, Tâm vọt chạy vào trong bóng tối sâu hun hút ...



Người sửa: Tổng Cóc - 08/11/2012 lúc 11:14am
Quay lên trên
Cóc Xem...
Hàng xáo
Hàng xáo
Hình đại diện

Gia nhập: 11/05/2010
Khu vực: Tương lai
Tình trạng: Offline
Điểm: 6762
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 19/05/2010 lúc 12:37am
Tác phẩm em đang viết dở. Các bác đọc chơi nhé LOL
Quay lên trên
CaKhoai Xem...
Q.lý Diễn đàn
Q.lý Diễn đàn
Hình đại diện

Gia nhập: 13/09/2008
Khu vực: Hà Nội
Tình trạng: Offline
Điểm: 5223
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 19/05/2010 lúc 12:42am
Bravo!
Quay lên trên
Cóc Xem...
Hàng xáo
Hàng xáo
Hình đại diện

Gia nhập: 11/05/2010
Khu vực: Tương lai
Tình trạng: Offline
Điểm: 6762
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 19/05/2010 lúc 12:54am

Em chuý»ƒn qua trang nhà mình sáng tác. Thời gian rảnh của em cũng khá. Hay ngồi nghĩ lung tung nên chuý»ƒn sang viết để mọi người đọc lấy vui Tongue

Quay lên trên
CaKhoai Xem...
Q.lý Diễn đàn
Q.lý Diễn đàn
Hình đại diện

Gia nhập: 13/09/2008
Khu vực: Hà Nội
Tình trạng: Offline
Điểm: 5223
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 19/05/2010 lúc 12:58am
Ban đầu được viết bởi ôlong ôlong viết:

Em chuyển qua trang nhà mình sáng tác. Thời gian rảnh của em cũng khá. Hay ngồi nghĩ lung tung nên chuyển sang viết để mọi người đọc lấy vui Tongue
Bạn cứ tự do sáng tác. :) Mình đuội, không đủ khả năng viết lách nên đành phải cổ vũ anh em. Cần thêm "đặc quyền" gì thì cứ nói.
Quay lên trên
Cóc Xem...
Hàng xáo
Hàng xáo
Hình đại diện

Gia nhập: 11/05/2010
Khu vực: Tương lai
Tình trạng: Offline
Điểm: 6762
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 19/05/2010 lúc 1:27am

Em nghĩ nên làm một phòng riêng để hội viên trang nhà sáng tác. Cuối năm làm một buổi họp mặt. Những truyện hay gom vào in 1 quyển sách xuất bản bởi Gadonvietnam và có thể làm xuất bản, trước hết là trong nội bộ anh em LOL

Quay lên trên
CaKhoai Xem...
Q.lý Diễn đàn
Q.lý Diễn đàn
Hình đại diện

Gia nhập: 13/09/2008
Khu vực: Hà Nội
Tình trạng: Offline
Điểm: 5223
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 19/05/2010 lúc 1:30am

Phòng này là đủ rồi. Cần riêng nữa à? :)

Quay lên trên
Cóc Xem...
Hàng xáo
Hàng xáo
Hình đại diện

Gia nhập: 11/05/2010
Khu vực: Tương lai
Tình trạng: Offline
Điểm: 6762
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 19/05/2010 lúc 1:49am
Vâng. Thế này cũng tốt lắm rồi. Ở diễn đàn này rất nhiều người già dặn, xem được nhiều trận gà hay, không viết thành truyện để lưu truyền mà để đó thì thật phí. Mong mọi người chia sẻ để diễn đàn phong phú hơn và ngày càng thu hút, quy tụ những người đồng điệu nhiều hơn Clap
Quay lên trên
khoa troc Xem...
Thiếu niên
Thiếu niên
Hình đại diện

Gia nhập: 26/09/2008
Tình trạng: Offline
Điểm: 1118
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 19/05/2010 lúc 5:21am
ClapClapClapClapClapClapClap
Caí gì cũng biết 1 tí, nhưng mà tí thì biết cả 2.
Quay lên trên
Cóc Xem...
Hàng xáo
Hàng xáo
Hình đại diện

Gia nhập: 11/05/2010
Khu vực: Tương lai
Tình trạng: Offline
Điểm: 6762
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 20/05/2010 lúc 9:54pm

Một tháng trôi qua....

 Con gà ô một tháng sau khi cắt tai đã khỏe lại, vết cắt đã lành lặn. Nó gáy liên tục và đi lại trong chuồng rất khí thế. Những chỗ lông Tâm cắt tỉa cho nó đã chuyển từ màu đỏ nhạt sang màu đỏ au. Con gà được Tâm cắt tỉa rất đẹp. Cứ mỗi lúc đi làm về, buổi tối cũng như lúc ban ngày, Tâm lại nhanh nhảu chạy ra chuồng gà ôm con Ô như cố nhân lâu ngày không gặp. Con gà vì thế rất dạn người. Mỗi lần Tâm gần ra đến nơi hoặc đổ thóc cho nó ăn là nó lại túc vang một hồi dài. Hắn nghĩ con gà của hắn cũng có tâm hồn như người vậy, cũng biết yêu, biết ghét đấy chứ...

            Hôm nay Tâm nghỉ làm, Thế là có nhiều thời gian ôm ấp vuốt ve gà. Bây giờ là buổi sáng. Những tia nắng mới thật là khô khan làm nền cho những lớp bụi nhỏ hiện hình bay lan tỏa trong không khí. Chợt có tiếng gọi cổng:

“- Tâm ơi, có nhà không?, Vần gà đê...”

Tâm nhận ra ngay tiếng gọi đó, đó là Thắng - một người bạn của Tâm. Đặc biệt, ngày trước Thắng rất thích người yêu của Tâm nhưng không được cô gái đáng yêu ấy chấp nhận tình cảm. Trớ trêu là bên gia đình cô gái lại rất vun vén cho cô và Thắng. Cũng từ lý do đó nên giữa 2 người bạn từ lâu có một sự đối đầu kín đáo.

Tâm cười và mời Thắng vào nhà uống nước, Thắng cầm trên tay một con gà xám rất lực lưỡng rồi nhẹ nhàng thả nó xuống sân. Chao ôi, cặp chân của nó mới thật là đẹp, chân xanh hoa lý, vảy mỏng tang, khoản ngắn hơn đùi, đùi to và đỏ rực, dáng đứng giọt mưa, cánh trai đứng xệ một bên nghênh con ô quạ, đôi mắt của con xám này có thần, con ngươi nhỏ li ti, mắt có cát, gò má nổi cao, da đỏ như máu......Thật là một con gà đẹp tướng ! Cổ nó có mấy vết sẹo trắng nhỏ trên làn da rất dày của nó, cho thấy nó là con gà được vần vỗ cẩn thậnảmTong lúc Tâm mải miết ngắm con xám thì Thắng mở lời:

“- Mình nghe nói bạn có con gà ô, ước chừng nó cũng bằng gà mình nên mang sang anh em mình vần vài hồ...”

“- Gà của mình vừa lành tai- Tâm nói – Nó mới đá cắt tai 1 lần nên mình sợ không vần lâu được, có gì bọn mình cứ vần, nó mà không chịu được thì bê lên kể cả sớm nhé...”

“-Ừ, đó là chuyện đương nhiên..”

            Tâm biết con gà của mình kém”bụi” hơn con xám, Nhưng Tâm đặc biệt tin tưởng vào con ô. Ở con gà ô, Tâm cảm nhận được một sức hút lớn, một niềm tin lớn. Dường như nó phát tiết cái nội lực phi thường của nó ra ngoài, Tâm cảm nhận rất rõ điều đó.

            Hai con gà được bắt ra làm nước cẩn thận. Làn da của chúng đỏ au, khuôn mặt bặm trợn của con xám nhìn mà ớn. Con Ô lắc lắc cái mặt nhọ trong khi đôi mắt ếch của nó nhìn như dán chặt vào kẻ địch, dường như đây cũng là một cuộc đọ sức ngầm của 2 con gà. Hai người buông đuôi gà, Con xám nhanh chân buông một đòn trúng ngực con ô nghe đánh bịch một cái. Ô quạ cũng đanh đá không vừa, nó lao vào như muốn ăn tươi nuốt sống con gà xám, nó đá một cái trúng đùi làm con này hơi khuỵu xuống. Thế là hòa đòn. Hai con gà hơi khuỵu gối xuống và soi nhau, dường như chúng đang đếm vảy hay so kích thước vảy, độ dài ngắn của đôi chân đối thủ.... để tìm ra điểm yếu và cách thức tấn công cho riêng mình. Con nào tìm được cách đánh hợp lý, tận dụng được thời cơ con đó có khả năng thắng cao hơn. Giống như đánh cờ vậy, sai một li, đi một dặm và có khi không cứu vãn nổi. Chúng lại lao vào nhau và buông đòn sấm sét. Con gà ô có biệt tài buông, tốc độ của nó thật đáng nể, con xám có vẻ lúng túng và khắc phục nhược điểm bằng cách mau chóng vào díu. Vào díu, Con ô trổ lối chui luồn, nó luồn cánh cắn gáy con xám và rút gáy, đúng lúc nó vừa tiếp đất, con xám vung một chân vụt thẳng vào mặt khiến ô quạ tỏ ra có vẻ đau. Khuôn mặt của nó cau có hẳn lại và tiếp lúc rúc cánh con xám. Thắng hét lên:

“-Đúng rồi, đá chết nó đi con, không cho nó chui...”

Tâm chỉ lặng lẽ ngồi nhìn con ô xoay trở. Hồ một đã kết thúc như thế, con xám chiếm thế thượng phong, con gà ô có vẻ thấm mệt, mặt nó hơi sưng lên, có chỗ bị loét ra do bị đá nhiều. Con xám thì vẫn rất khỏe, chỉ có mấy vệt đen trên chằng cổ và kiềng. Ô quạ rít lên một tiếng ghe chói óc, mặt nó trở nên ma mãnh hơn khi bị sưng, nó có vẻ khát máu hơn và rất muốn thi đấu, nó cứ lồng lộn trong tay Tâm. Hồ 2 bắt đầu, Con xám được đà tấn công hết mình, Đôi chân của nó thật không khác đòn gánh phang ngang. Nét đắc thắng hiện trên cả khuôn mặt của chủ nó. Ô quạ thực hiện một quả rút gáy mạnh khiến con xám bị đau. Gà xám sau đó tóm được mặt con ô, ra một chân làm con ô liểng xiểng vội vã lao ngay vào cánh con xám nhìn như gà sợ đòn. Tâm thót tim. Thắng thì hô hào “ chết gà.... chạy ngay đây này...” Nhưng không, con ô không chạy, nó cắn nách con xám đá một cái “bịch”, con gà xám nằm khuỵu xuống đất vươn cổ ra và không thể đứng dậy, Thắng lao đến ôm con xám lên, Ô quạ vẫn đứng đó, đôi mắt mở to và đầy sát khí ...

 



Người sửa: ôlong - 20/05/2010 lúc 9:55pm
Quay lên trên
Cóc Xem...
Hàng xáo
Hàng xáo
Hình đại diện

Gia nhập: 11/05/2010
Khu vực: Tương lai
Tình trạng: Offline
Điểm: 6762
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 21/05/2010 lúc 1:55am

Em vừa viết vội 1 đoạn, không được mượt mà cho lắm, mọi người đọc và góp ý nhé Wink

Quay lên trên
Cóc Xem...
Hàng xáo
Hàng xáo
Hình đại diện

Gia nhập: 11/05/2010
Khu vực: Tương lai
Tình trạng: Offline
Điểm: 6762
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 24/05/2010 lúc 2:14am

....ChiêÌ€u dâÌ€n taÌ€n trên con đê đâÌ€u laÌ€ng,nhũng tia nắng vaÌ€ng voÌ£t cuối cuÌ€ng đang le lói trên măÌ£t sông, ánh hoàng hôn xanh xao, tím ngắt gợi cho lòng người trào dâng một nỗi buồn vô tận. MăÌ£t hôÌ€ lăn tăn gơÌ£n sóng yên bình, ai có biết dưới lớp sóng nhỏ kia là cả một sự vận động mạnh mẽ của những con sóng ngầm? Phía xa xa, đaÌ€n trâu no cỏ bụng căng troÌ€n nối đuôi nhau trên bơÌ€ đê như bức vẽ sinh động của chiếc đèn kéo quân. Tiếng chim dáo dác đập cánh về tổ nghe gấp gáp. Những cành liễu mềm lả lướt khẽ đung đưa theo làn gió hững hờ.... Cảnh vật cô đơn khiến lòng người càng trở nên vắng lạnh. Cũng Tại nơi này đây, Tâm đã tìm thấy tình yêu của mình. Đây là nơi hắn hẹn hò, nó giống như một tổ ấm đối với hắn. Hắn còn nhớ như in nụ hôn đầu đời hắn dành cho Bích. Chao ôi cái cảm giác hôn một người con gái thật diệu kỳ. Giống như khi anh bị say ngất đi vì men rượu, hay sung sướng tột cùng khi được nhìn thấy thiên đường...cảm giác ấy thật khó tả. Có một người đã nói:” Nỗi đau lớn nhất của con người là ôm một ký ức hạnh phúc đã mất...”...Cái ký ức đó nó luôn hiện về trong hắn mỗi đêm làm hắn thao thức. Hắn đã vui và đã buồn gần đứt sự sống để rồi lúc này vô cảm, trống rỗng. Đáng thương thay cho một gã si tình... Có cái gì đó lăn trên má hắn nóng hổi và rơi xuống tay rồi vỡ ra lạnh ngắt...

...Bóng tối đã bẻ gẫy những tia nắng cuối cùng và ngự  trị từ bầu trời đến mặt đất. Tâm ngồi ôm nỗi buồn vô hạn, hắn bây giờ giống như một quả bom đã châm ngòi, sẵn sàng nổ tung, tàn phá tất cả và hủy diệt cả chính mình... Một kẻ tin tưởng vô cùng vào tình yêu như hắn khi mất tình yêu thì quả là một nỗi đau quá nặng nề... Trong lúc thời gian lướt qua một cách lê thê và ảm đạm, một bàn tay ấm nóng nhẹ vuốt lên má Tâm. Tim hắn đứng lịm. Ôi, là em ư? Anh có nắm mơ không? Không ! Đôi tay nhỏ bé, mềm mại này chỉ có thể là của em mà thôi. Dưới ánh trăng mờ nhạt đủ để thấy hai hàng nước mắt ngắn dài đua nhau lăn trên má cô gái trẻ xinh đẹp. Bích nghẹn ngào chẳng nói nên lời. Tiếng nấc nghẹn của nàng làm Tâm cũng không cầm được nước mắt. Quá lâu rồi học không được gặp nhau. Bao nhiêu nhớ nhung, bao nhiêu hoài niệm phút chốc ập về..... Tâm ôm ghì Bích vào lòng, hắn cảm nhận rất rõ sự ấm nóng của nàng. Mùi thơm của tóc nàng gợi tình quá. Bích lặng đi trong ngây ngất. Cơn khát tình của đôi tình nhân trẻ trong một cuộc tình ngang trái giờ đây được cơn mưa tình yêu xoa dịu một cách nhanh chóng. Họ như tan vào nhau, tâm hồn như hòa làm một và cảm giác thì như thăng hoa. Bích khẽ đẩy nhẹ Tâm ra, giọng cô rắn rỏi hơn :

“- Anh...Hồi chiều em thấy bóng anh đi trên đê, em biết anh sẽ ra đây, em...em nhớ anh lắm...”

Cô gái trẻ lại nấc nghẹn lên từng hồi. Tâm lạnh người. Hắn cảm thấy như hắn gây ra tội gì đó lớn lắm. Hắn khẽ thốt thành lời:

“- Tại anh làm em phải khổ. Anh thật có lỗi với em biết bao...”

“- Không...anh không có lỗi gì cả, lỗi là tại gia đình em...- Bích phân bua – Anh, ngày mai bên nhà Thắng sẽ mang cau sang hỏi chuyện gia đình em, em không muốn thế, em chir muốn nhận cau của nhà anh thôi, em chỉ là của anh thôi...”

Tâm chết lặng. Hắn cảm giác như từng thớ thịt của hắn đang run lên rần rật. Cảm giác buồn bã và thất vọng tột cùng nó khiến con người ta trở nên như thế. Hắn nhìn vào mắt người yêu, đôi mắt hắn sâu thăm thẳm và hơi ngây dại... Bích nhìn Tâm với đôi mắt ngấn lệ, khuôn mặt của Tâm trở nên nhòe hơn. Cô thương hắn vô cùng. Như một hành động vô thức, Bích luồn tay ra phía gáy Tâm, nhẹ kéo hắn lại gần hơn và chạm đôi môi đỏ mọng và nóng hổi vào đôi môi lạnh ngắt của hắn. Tâm như sực tỉnh cơn u mê, hắn đắm mình vào cảm giác ngọt ngào do nụ hôn nồng nàn mang lại... Đôi môi mềm mại của Bích khiến hắn không thể rời ra được nữa, không rời được nữa...và cứ thế họ hôn nhau say đắm... Bích đột nhiên dừng lại và nói 1 câu gọn gàng:”- Hôm nay em sẽ là người của anh...” Tâm xúc động vô cùng, dường như tất cả thương nhớ tràn vào tim hắn, hắn lao vào hôn nàng một cách mãnh liệt. Hắn hôn vào môi, hôn vào cổ, hắn nhẹ nhàng mơn trớn lên ngực nàng, từng cúc áo được mở ra, đôi môi hắn nhẹ nhàng hôn lên ngực nàng....và hắn dần đến gần với nàng hơn... Hắn bị chìm vào một khúc ca hoan lạc... Hai mái tóc ngắn dài trộn vào nhau dưới ánh trăng mờ ảo và làn sương đêm mỏng manh heo hút....

Quay lên trên
Cóc Xem...
Hàng xáo
Hàng xáo
Hình đại diện

Gia nhập: 11/05/2010
Khu vực: Tương lai
Tình trạng: Offline
Điểm: 6762
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 03/06/2010 lúc 11:28pm

Mùa đông đến. Cảm giác lạnh lẽo và khô khan lan tràn khắp các nẻp đường làng. Lũ trẻ con không còn cởi truồng chạy lông nhông ngoài đường nữa, thay vào đó chúng mặc những chiếc áo bông cũ kĩ đã bị sờn nhiều chỗ mặc dù bố mẹ chúng cũng sắm quần áo mới để cho chúng mặc khi năm hết tết đến nhưng đứa nào cũng để dành để chờ mặc tết. Con mương dẫn nước tưới tiêu đã gần cạn hẳn. Người đi làm đồng cũng vãn vưỡn nhiều. Mùi lúa chín thơm ngào ngạt trộn lẫn với hương cỏ, với cái se lạnh, với gió heo may...tạo nên một cái gì đó đậm chất miền bắc...

            Trong một khoảng vườn nhỏ, con Ô đang trườn mình phơi cái nắng hiếm hoi những ngày lập đông. Từ lúc hạ gục con xám đến nay, con gà Ô rất được Tâm yêu quý. Nó được vần thêm 2 kì hơi 1 kì đòn nữa. Những chỗ đã cắt lông của nó ngày ngày được phun rượu và xoa bóp thường xuyên nên đỏ au au, chỗ da ở cổ đã nhăn nhúm hơn nhìn rất dày. Thấy chủ lại gần, nó đứng dậy nghênh nghênh để lộ cái bắp đùi vạm vỡ và căng tròn đầy sinh khí của nó cùng với thân hình lực lưỡng, đôi cánh bó sát, nhìn giống như một dũng sĩ vậy. Đôi mắt ếch nâu huyền của nó dường như có hồn hơn, tinh khôn hơn trước... Hôm nay bác cả hẹn Tâm vần gà vì tiết trời không quá lạnh và có nắng se. Đúng giờ hẹn, bác cả tay cầm một con gà bạch nhạn chân trắng chỉ hồng, mắt trắng dã, mỏ trắng tôn làn da đỏ rực của nó trở nên chói lóa hơn, nhìn nó như một cục bông dính máu đào. Con gà rất đỏ khỏe, gương mặt của nó chẳng vô tư chút nào, ánh mắt đau đáu của nó nhìn xoáy vào con Ô cho biết nó là một con gà biết lượng sức và có kinh nghiệm chiến trường nên không coi thường kẻ địch.

            Hai bác cháu làm nước cho gà cẩn thận vì cả 2 con đều là gà quý để đá hội làng. Thả gà, Hai con gà một đen một trắng lao vào nhau buông tới tấp. Tâm đứng nhìn mà nhớ đến cái học thuyết âm dương :

                       â€œLưỡng nghi sinh tứ tượng

                     Tứ tượng đạp đổ thành bát quái”

            Hai con gà này giống như hai đối cực của cuộc sống, giống như bóng đêm vĩnh hằng và ánh sáng bất diệt, giống như đạo lý của trời đất và chúng đúng là một sự kì diệu của tạo hóa...

            Hai bác cháu Tâm dán mắt vào để xem từng cú đá của con gà mình đang hy vọng sẽ dành chiến thắng trong kỳ hội làng. Con bạch nhạn là một con gà có đôi chân nghệ sĩ. Những cú đá của nó có tính nghệ thuật cao. Đôi chân trắng dường như chỉ vuốt nhẹ lên mặt con Ô mà con này phải lắc mặt vì đau. Khác với con nhạn thì con Ô quả là một hổ tướng. Nó ra chân mãnh liệt và mỗi lần như thế da thịt con nhạn lại phát ra những tiếng :” Bụp!!!”...

            Gần cuối hồ 1, đang lúi húi thông vỉa, con Ô bị dính một đòn bất ngờ của con Nhạn, Bác cả hét lên sôi nổi:

 â€œ- Cáo rồi....”

Tâm giật mình vì cái đòn đó, nhưng sau đó con Ô đã trả lại mấy cái như búa tạ vào hốc nách và kiềng vai gà nhạn. Hết hồ ra làm nước, con gà nhạn bị tím đen vùng ngực và âu cánh trong khi mặt mũi vẫn rất tươi tỉnh, Ô quạ thì bị tát vào mặt nhiều nên hơi híp mắt và bị đen một ít ở gáy do bị cặp mỏ nhiều. Bác cả ôn tồn nói với Tâm:

“Gà đánh kiềng tai hại lắm con ạ, chảy máu ngoài còn chữa được chứ chảy máu trong chả nhẽ mổ phanh ra mà chữa...” Bác cả nói xong cười một tràng sảng khoái. Tâm cũng cười theo. Không khí thật là vui vẻ và thân thiện. Ở cái làng này chơi gà chọi là một môn chơi nghệ thuật thực sự. Việc vần gà luôn được các chủ kê giữ bí mật để không bị lộ lối lộ đòn, nếu lộ ra sẽ bị đối thủ rình mò và cố truy tìm một con khắc lối để trị. Thật công phu. Sau khi làm nước, Con gà Ô và con gà nhạn lại sung khỏe như mới xung trận. Ánh mắt của chúng đầy quyết tâm và mưu lược. Cái cảm nhận khi nhìn vào mắt chúng của Tâm là chúng rất chú trọng đến việc đánh giá và nhìn nhận kẻ địch. Thật là những chú gà lanh lợi. Các cụ chả dạy :” Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng là gì.” Vào hồ 2, chúng dường như đã thăm dò về nhau khá kỹ nên cứ thể trổ đòn sở trường của mình, nhìn cảnh hai con gà tài đánh nhau thật như có ma lực với bất cứ ai. Chúng di chuyển, chúng tấn công, phòng thủ với một sự uyển chuyển đến duyên dáng nhưng đôi chân của chúng thật đáng sợ, Chỉ cần bất giác một chút sẽ thấy, nó đủ sức để nghiền chết kẻ địch trong tích tắc....

Trận vần gà kết thúc ở hồ 2 vì 2 con gà đá quá hết mình. Bác cháu Tâm quyết định dừng lại để giữ sức cho chúng vì chúng quả là những chiến kê hiếm có, họ hy vọng vào kỳ hội làng lần này, gà của họ được tuyên dương và các chủ kê khác sẽ nhìn họ với ánh mắt đầy ngưỡng mộ....

Quay lên trên
Cóc Xem...
Hàng xáo
Hàng xáo
Hình đại diện

Gia nhập: 11/05/2010
Khu vực: Tương lai
Tình trạng: Offline
Điểm: 6762
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 09/06/2010 lúc 7:27am

-âẠỦCon ÃƠ bÃằy giáỪŨ nhÃển phong ẢỔáỪỎ quÃắ con nháỪẸ...- bÃắc cáỨặ nÃỠi. âẠŨ

-âẠỦ VÃằng, con chẢẶm sÃỠc nÃỠ ẢỔÃỨng cháỨƯ ẢỔáỪỎ bÃắc áỨắ, thÃỠc máỨẹy háỨắt ngÃằm, tráỪỎn váỪỈi ngháỪẬ ta phẳắi khÃƠ cho nÃỠ ẢẶn trÃắnh dẳồ máỪắ, tháỪẸnh thoáỨặng con cho nÃỠ ẢẶn lÃỗng ẢỔáỪỐ tráỪẹng gà, cu cáỨễu cÃỠ váỨỪ thÃễch láỨốm bÃắc áỨắ, táỪổ hÃỨt sÃỰn sáỪầt Ãơ, rÃộ yÃếu...âẠŨ

-âẠỦ NẢẶm nay háỪỎi làng ta to láỨốm, làng ta theo táỪầc tháỪŨ váỪỀ anh cáỨặ trong ba thành hoàng cáỪậa ba làng. NẢẶm nay hai làng kia rẳồáỪỈc váỪẮ, háỪỎi to. BÃến hai cÃắi làng ẢỔÃỠ cÃỠ nháỪống ÃƠng già chẳắi gà thÃằm niÃến ráỨầt lÃằu, káỪỰ thuáỨễt cĂẹng vào loáỨắi khÃắ. NáỪỚi tráỪỎi nháỨầt là ÃƠng cáỪầ SiáỪẶn làng ẢỒÃƠng, Gà cáỪậa ÃƠng này nhÃển cÃỠ váỨỪ yáỨƯu sáỪẹc, váỨễy mà lÃỨc xung tráỨễn nÃỠ dĂẹng mÃặnh nhẳồ háỪỚ tẳồáỪỈng. BÃến làng MáỪẦ thÃể pháỨặi káỪẶ ẢỔáỨƯn gà cáỪậa cáỪầ BÃắch, nhÃển ráỨầt láỨỪo kháỨỪo nhẳồng cÃỠ ẢỔÃỗn khiáỨƯn gà khÃắc náỨổm pháỪậ pháỪầc dẳồáỪỈi chÃằn nÃỠ.... CÃỗn nhiáỪẮu cao tháỪậ mà con váỨền chẳồa biáỨƯt ẢỔÃằu, háỪỎi này con sáỨơ ẢỔẳồáỪặc máỪỲ ráỪỎng táỨậm máỨốt....âẠŨ

            TÃằm dáỪỐng tai nghe nháỪống láỪŨi BÃắc cáỨặ nÃỠi mà nhẳồ nuáỪỔt táỪềng cháỪố. MÃƠn chẳắi cháỪỄi gà nÃỠ cuáỪỔn hÃỨt con ngẳồáỪŨi ta vào nhẳồ máỪỎt cẳắn láỪỔc láỪỈn cuáỪỔn phẢẶng nháỪống váỨễt trÃến dẳồáỪŨng nÃỠ ẢỔi. NÃỠ cÃƠng phu, cÃỠ máỪỎt chÃỨt gÃể ẢỔÃỠ si mÃế ẢỔiÃến dáỨắi, ẢỔÃƠi lÃỨc nÃỠ ẢỔáỨống cay, ẢỔÃƠi lÃỨc nÃỠ láỨắi ngáỪỄt ngào khÃỠ hiáỪẶu, nÃỠ dáỨễp dáỪẮnh nhẳồ nháỪống cẳắn sÃỠng vÃƠ thẳồáỪŨng...

            TáỨƯt ẢỔáỨƯn ráỪỘi. KhÃƠng khÃễ táỨƯt tháỨễt nháỪỎn nháỪỀp. LĂẹ tráỨỪ con thi nhau khoe Ãắo máỪỈi, trÃến nháỪống chiáỨƯc cáỪỚng cĂẹ kẢẹ cáỪậa máỨầy cẢẶn nhà cáỪỚ lÃắc ẢỔÃắc cÃỠ nhà dÃắn cÃằu ẢỔáỪỔi ẢỔáỪỐ. ẢỒÃếm 30 táỨƯt, khÃỠi tráỨống báỪỔc lÃến nghi ngÃỨt táỪề nháỪống báỨƯp láỪễa báỨễp bÃỰng ẢỔun bÃắnh Trẳồng. Làn khÃỠi máỪỐng manh nhẳồ báỪỀ cÃắi láỨắnh buáỪỔt cáỪậa ẢỔÃếm ẢỔÃƠng báỨỪ cong bay ngoáỨổn ngoÃẽo, tiáỨƯng cáỪậi khÃƠ lÃẽo xÃẽo vÃể náỪỘi bÃắnh trẳồng trào nẳồáỪỈc nghe ẢỔáỨƯn vui tai...

            BÃến náỪỘi bÃắnh trẳồng bÃẹ táỨỰo, hai máỨỰ con TÃằm ngáỪỘi hàn huyÃến tÃằm sáỪổ, káỪẶ láỨắi nháỪống khÃỠ khẢẶn thuáỨễn láỪặi cáỪậa cáỨặ nẢẶm ẢỔáỪẶ cÃỰng nhau nhÃển láỨắi, cÃỰng nhau táỨễn hẳồáỪỲng cáỨặm giÃắc ẢỔẳồáỪặc sáỪỔng và ẢỔẳồáỪặc làm cháỪậ cuáỪỎc sáỪỔng. CÃắi táỨƯt nghÃẽo nàn cáỪậa máỪỎt ngÃƠi làng nghÃẽo nàn, cáỪậa nháỪống cẢẶn nhà nghÃẽo nàn nÃỠ ẢỔẳắn sẳắ và giáỨặn dáỪỀ nhẳồng nÃỠ cháỪẹa trong nÃỠ cáỨặ máỪỎt giÃắ tráỪỀ mà áỪỲ nẳắi khÃắc khÃƠng tháỪẶ cÃỠ âẠỘ ẢỔÃỠ là giÃắ tráỪỀ tinh tháỨận và giÃắ tráỪỀ nhÃằn vẢẶn cao cáỨặ. ẢỒÃỠ là cÃắi háỪỘn dÃằn táỪỎc, sáỪẹc sáỪỔng trẳồáỪŨng táỪỘn cáỪậa truyáỪẮn tháỪỔng vẢẶn hÃỠa cha ÃƠng.

            12h. KhoáỨặnh kháỨốc giao tháỪŨi ẢỔÃặ ẢỔáỨƯn, khÃƠng phÃắo hoa, khÃƠng huyÃến nÃắo, cháỪẸ cÃỠ tiáỨƯng láỨẹm nháỨẹm kháỨần vÃắi cáỪậa nháỪống ngẳồáỪŨi cao tuáỪỚi, tiáỨƯng cẳồáỪŨi khÃỨc khÃễch cáỪậa lĂẹ tráỨỪ con ẢỔẳồáỪặc máỪềng tuáỪỚi, tiáỨƯng chÃỨc máỪềng khe kháỨơ cáỪậa nháỪống ngẳồáỪŨi trong gia ẢỔÃểnh váỪỈi nhau, tiáỨƯng bẳồáỪỈc chÃằn âẠỦxÃƠng nhàâẠŨ .... NẢẶm máỪỈi ẢỔÃặ ẢỔáỨƯn nhẳồ tháỨƯ, láỨởng láỨơ, nháỨỰ nhàng và áỨầm Ãắp. NháỪống chiáỨƯc bÃắnh Trẳồng váỨền cÃỗn nghi ngÃỨt khÃỠi ẢỔẳồáỪặc ẢỔáỨởt lÃến bàn tháỪŨ táỪỚ tiÃến nhẳồ máỪỎt minh cháỪẹng hÃỰng háỪỘn cho sáỪẹc sáỪỔng cáỪậa con ngẳồáỪŨi. NgẳồáỪŨi ViáỪẬt Nam dÃỰ áỪỲ ẢỔÃằu, làm gÃể, dÃỰ giàu, nghÃẽo, dÃỰ sẳồáỪỈng kháỪỚ, dÃỰ no, ẢỔÃỠi, khÃƠng ai là khÃƠng mong ẢỔáỨƯn táỨƯt:

âẠỦThÃắng giÃếng là thÃắng ẢẶn chẳắiâẠŨ

MáỪỄi ngẳồáỪŨi sau máỪỎt nẢẶm làm viáỪẬc váỨầt váỨặ nay cÃỠ máỪỎt khoáỨặng tháỪŨi gian ẢỔáỪẶ ngháỪẸ ngẳắi thẳồ giÃặn và gia lẳồu cáỪỎng ẢỔáỪỘng. MáỪỎt nÃẹt vẢẶn hÃỠa tháỨễt ẢỔáỨởc sáỨốc.

            Trong khÃƠng gian tẢẹnh máỪỀch cáỪậa khoáỨặnh kháỨốc giao mÃỰa, TÃằm cáỨậu nguyáỪẬn nháỪống ẢỔiáỪẮu gÃể tẳồáỪỲng nhẳồ xa váỪŨi váỪỈi háỨốn. NháỪống cẳắn giÃỠ láỨắnh kháỨơ lẳồáỪỈt qua hàng mi gáỨậy. Tẳồẳắng lai váỨền cÃỗn áỪỲ phÃễa trẳồáỪỈc...

Quay lên trên
khoa troc Xem...
Thiếu niên
Thiếu niên
Hình đại diện

Gia nhập: 26/09/2008
Tình trạng: Offline
Điểm: 1118
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 15/06/2010 lúc 9:49pm
Anh đoán cuối cùng con Ô quạ sẽ chiến thắng nhưng phải để lại chiến trường 1 pha. hehe. Gà thằng Thắng sẽ bị thua.Big%20smile
Caí gì cũng biết 1 tí, nhưng mà tí thì biết cả 2.
Quay lên trên
Cóc Xem...
Hàng xáo
Hàng xáo
Hình đại diện

Gia nhập: 11/05/2010
Khu vực: Tương lai
Tình trạng: Offline
Điểm: 6762
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 16/06/2010 lúc 5:14am
Ban đầu được viết bởi khoa troc khoa troc viết:

Anh đoán cuối cùng con Ô quạ sẽ chiến thắng nhưng phải để lại chiến trường 1 pha. hehe. Gà thằng Thắng sẽ bị thua.Big%20smile
Híc, mãi mới có 1 vị khách vào bình luận tác phẩm. Cảm ơn bác Khoa LOL Con Ô sẽ thắng, nhưng thắng như thế nào thì chúng ta hãy cùng chờ đợi Big%20smileBig%20smileBig%20smile
Quay lên trên
khoa troc Xem...
Thiếu niên
Thiếu niên
Hình đại diện

Gia nhập: 26/09/2008
Tình trạng: Offline
Điểm: 1118
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 16/06/2010 lúc 5:43am
Chú thử tả cảnh mỗi lần con Ô quạ ra bờ đê bụi chuối , nó lại nhớ đến em Bịp mơ nào đó xem, dân tình lại ùa vào như trảy hội.Big%20smile
Caí gì cũng biết 1 tí, nhưng mà tí thì biết cả 2.
Quay lên trên
Cóc Xem...
Hàng xáo
Hàng xáo
Hình đại diện

Gia nhập: 11/05/2010
Khu vực: Tương lai
Tình trạng: Offline
Điểm: 6762
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 16/06/2010 lúc 5:52am
Ban đầu được viết bởi khoa troc khoa troc viết:

Chú thử tả cảnh mỗi lần con Ô quạ ra bờ đê bụi chuối , nó lại nhớ đến em Bịp mơ nào đó xem, dân tình lại ùa vào như trảy hội.Big%20smile
Ừ nhỉ, vụ này hay đấy, mai là có hàng mới ra lò ngay, chắc phải cho hàng nóng LOLLOLLOL
Quay lên trên
khoa troc Xem...
Thiếu niên
Thiếu niên
Hình đại diện

Gia nhập: 26/09/2008
Tình trạng: Offline
Điểm: 1118
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 16/06/2010 lúc 6:32am
Ban đầu được viết bởi ôlong ôlong viết:

Ban đầu được viết bởi khoa troc khoa troc viết:

Chú thử tả cảnh mỗi lần con Ô quạ ra bờ đê bụi chuối , nó lại nhớ đến em Bịp mơ nào đó xem, dân tình lại ùa vào như trảy hội.Big%20smile
Ừ nhỉ, vụ này hay đấy, mai là có hàng mới ra lò ngay, chắc phải cho hàng nóng LOLLOLLOL
Ấy, đùa vậy thôi, cẩn thận không thành tạp văn Big%20smile
Caí gì cũng biết 1 tí, nhưng mà tí thì biết cả 2.
Quay lên trên
XamHong Xem...
Thành viên uy tín
Thành viên uy tín
Hình đại diện

Gia nhập: 30/12/2009
Khu vực: Gia Lâm - HN
Tình trạng: Offline
Điểm: 1564
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 16/06/2010 lúc 9:11am
Dạo này bác K lại quan tâm đến thơ văn nhiều hơn gà chọi là thế quái nào nhỉ? Question Chết thật Exclamation
Có những thứ ngày thường mình có đc. Lúc mất rồi , mơ ước cũng = không. :)
Quay lên trên
 Phúc đáp Phúc đáp Trang  123 5>
  Chia sẻ Chủ đề   

Chuyển đến Chuyên mục Quyền tại Chuyên mục Xem...






Trang này được tạo ra trong 2.719 giây.