Khóa chủ đềĐọc mà muốn khóc !

 Phúc đáp Phúc đáp
Tác giả
  Chủ đề Tìm kiếm Tìm kiếm Chủ đề  Lựa chọn cho Chủ đề Lựa chọn cho Chủ đề
thuylucngan Xem...
Thành viên uy tín
Thành viên uy tín
Hình đại diện

Gia nhập: 18/02/2011
Khu vực: Bắc Giang
Tình trạng: Offline
Điểm: 6080
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Chủ đề: Đọc mà muốn khóc !
    Ngày đăng: 11/06/2011 lúc 6:54am

22 năm tôi chỉ ước mẹ được ăn cơm với thịt nạc

Ước mơ của tôi nhỏ nhoi lắm, nhưng tôi đã phải cố gắng suốt 22 năm. Ước mơ mẹ được ăn cơm với thịt nạc vì tôi biết mẹ chỉ đồng ý mua thịt nạc ăn khi gia đình hết nợ và chúng tôi thật sự trưởng thành.

"Bất cần và tham vọng" là tôi trong mắt bạn bè. Họ vẫn thường nói thế khi có ai đó hỏi về tôi. Nhưng không ai biết tôi nồng ấm và luôn ấp ủ chỉ một ước mơ mà thôi - ước mơ đến một ngày, mẹ tôi có thịt nạc ăn trong mỗi bữa cơm.

Từ thuở bé cho đến tận bây giờ, sự nghèo đói cứ đeo bám gia đình tôi một cách dai dẳng. Mẹ thường cười buồn và thủ thỉ vào tai tôi "không ai giàu ba họ, không ai khó ba đời đâu con". Đời tôi đã là thứ ba, sau bố mẹ và ông bà.

Mẹ sinh tôi vào một ngày mưa gió trong mái nhà tranh xiêu vẹo. Không có xe đạp, bố đi bộ ra gọi ngoại và nội vào đỡ đẻ và cắt rốn cho tôi. Mẹ bảo chính vì không được ủ ấm ngay lúc chào đời nên tôi bị nhiễm lạnh, cổ họng cứ khò khè. Mỗi lần tắm là một lần mẹ lo thắt ruột, vì tôi sẽ ốm.

Năm tôi 2 tuổi, mẹ bệnh nặng ngỡ không sống nổi. Mẹ sợ phải bỏ lại mấy đứa con khi còn quá nhỏ. Tôi bé nhất, chẳng biết gì cả. Chỉ nhớ là trâu bò và đồi rẫy của gia đình tôi không còn nữa. Sau này tôi mới biết là bố bán đưa mẹ đi mổ. Thấy mẹ về tôi mặc quần thủng mông ra mách với mẹ: "Bà nội toàn nấu canh rau lợn cho con ăn". Tôi đâu biết nhà đã hết tiền nên nội phải nấu canh rau khoai cho tôi ăn mát ruột.



Đấy là chuyện của năm 1992. Từ đó cho tới lúc tôi đi học, mọi chuyện trong gia đình tôi đều yên bình, ngoại trừ cái nghèo ngày một tăng. Tôi còn nhớ, tôi đi học và nghịch ngợm nhất lớp, nhưng bao giờ cũng là học sinh đứng đầu lớp.

Tôi không thích học giỏi, vì học giỏi thầy cô bắt tôi ngoan, không cho tôi phá phách. Nhưng vì sao tôi vẫn đứng đầu lớp? Không phải các bạn tôi kém cỏi, mà ngay từ khi tôi còn bé xíu tập viết tập đọc, tôi đã biết phải cố gắng vì mẹ - tình yêu vĩ đại của tôi.

Tôi đứng đầu lớp thì ngoài giấy khen, cô sẽ cho tôi kẹo, cho tôi quà. Lớn hơn một chút, nhà trường thưởng cho tôi một món tiền tí hon. Tôi ghét học giỏi nhưng đã nỗ lực hết mình để những phần thưởng cuối năm đó không thuộc về tay ai hết. Chúng phải thuộc về tôi.

Tôi không tham lam, ai cũng bảo tôi hiền. Tôi không giành lấy những thứ đó để cho riêng mình. Trong ký ức của tôi những năm học ấu thơ luôn kết thúc vào hè. Đúng dịp ấy lúa ở quê đang chín rộ. Mẹ và chị gái đang xoài người gặt lúa trên đồng. Tôi nhảy chân sáo từ trường về đến tận chỗ mẹ với phần quà được thưởng trên tay.

Mẹ cầm những chiếc bánh, những quả mận, miếng dưa hấu đưa cho chị và xoa đầu tôi. Và như thế, tôi đã cố gắng cả năm để mang về những niềm vui bình dị cho mẹ. Tôi không khoe giấy khen, vì đến hết cấp 1 tôi vẫn ghét học giỏi!

Nhưng có một sự cố thay đổi suy nghĩ trong tôi. Năm ấy tôi hùng dũng bước vào mái trường cấp 2, trong khi lũ bạn rụt rè, e thẹn. Bố tôi gặp tai nạn, nặng lắm. Một lần nữa những thứ có thể bán được trong nhà lại lần lượt ra đi. Chưa bao giờ tôi biết đến chữ nghèo rõ ràng như thế. Và bạn bè của tôi đi đâu hết? Tôi nghe nói bố mẹ chúng bảo không nên chơi với tôi.

Năm 2000, thế giới và đất nước chào thiên niên kỷ mới, còn tôi tiến hành một cuộc cách mạng cho riêng mình. Lần đầu tiên, một con bé 10 tuổi chong đèn thức để suy nghĩ vì sao phải đi học, học để làm gì. Tôi vẫn kịp tìm ra đáp án trước lúc ngủ gục trên bàn. Học để thực hiện một ước mơ duy nhất mà thôi.

Tôi đã lầm lũi học, đến lớp 6 tôi không ghét học giỏi nữa. Tôi quyết tâm phải là người giành vị trí số 1. Có lẽ thế mà những người bạn sau này gọi tôi là đứa con gái tham vọng. Nhưng tham vọng đó không phải là viển vông, nó nằm trong khả năng của tôi.

9 năm liền tôi đi bộ đi học. Ngày trời nắng tôi đầu trần, ngay cả nón mê của mẹ tôi cũng không dám đội. Vì nếu tôi đội, mẹ sẽ đi làm bằng gì? Nắng to quá tôi bẻ cành cây che tạm. Trời đổ mưa con đường trơn tuột, đôi bàn chân bé xíu bấm chặt lòng đường nhưng vẫn không tránh khỏi một vài chú ếch. Tôi thích nắng hơn mưa. Vì mưa tôi không có áo mưa đẹp như bạn bè mà chỉ có tấm nylon bạc phếch mẹ cắt cho.

Nhưng đến năm 2000, tôi không thể đi bộ đi học nữa. Vì trường cách xa nhà hơn 10 km. May mắn là mẹ mượn cho tôi chiếc xe đạp cũ của nhà bác. Tôi đã hồ hởi với con ngựa sắt của riêng mình. Đã có lần tôi bị thầy hiệu trưởng trường cấp 3 đuổi về. Thầy bảo tôi vi phạm quy chế, không đi dép quai hậu!

Phải, chân tôi chỉ đang đi đôi dép nhựa 7.000 đồng mẹ mua cho. Nhưng tôi đã chứng minh được mình ở giữa thị trấn giàu có đó bằng điểm tổng kết cao nhất nhì khối, bằng những chứng nhận học sinh giỏi các cấp. Những người bạn mới vô cùng yêu quý, song vẫn rất dè chừng trước một lớp trưởng vừa nhiệt tình và máu lạnh như tôi.

Bệnh tật của mẹ cứ tỉ lệ thuận dần theo thời gian và những tấm giấy khen tôi và anh chị mang về. Tôi biết tôi đang bòn rút sức lực của mẹ. Ước mơ ngày một nung nấu, tôi chỉ mong mau chóng làm được điều đó.

Mẹ tôi như một tổng kho bệnh tật. Mẹ bị úng thận, bị viêm sa dạ dày, bị suy tim, bị thoái hóa đốt sống, bị mọng mắt… bị ti tỉ thứ mà tôi không thể đếm hêt, và cũng không bao giờ dám đếm hết. Tôi không muốn khóc, tôi sợ rồi một ngày người tôi yêu thương nhất sẽ không còn trên cuộc đời này nữa.

Một lần tôi đã khóc, khi cô giáo giảng văn trích dẫn một câu nói rất hay về mẹ: "Thêm một người thế giới sẽ chật, nhưng vắng mẹ thế giới toàn nước mắt". Phải làm sao để người có thể ở mãi nơi này với tôi?

Cũng đến lúc phải xa rời vòng tay mẹ! Ấy là khi tôi bước chân vào giảng đường đại học. Khi nhìn chúng bạn hân hoan có bố mẹ ra thăm, nghe giọng đứa bạn cùng phòng nhõng nhẽo với mẹ qua điện thoại, tôi cảm thấy sống mũi cay cay. Tôi biết mình đang nhớ mẹ, nhớ nhà đến vô cùng.

Nửa đêm mùa hạ, cổ họng nghẹn đắng không thét thành tiếng, người đầm đìa mồ hôi tôi tỉnh giấc. Tôi mơ mẹ mất! Sáng mượn điện thoại gọi về, mẹ bảo thế là điềm lành đấy con ạ, yên tâm mẹ còn sống lâu. Thế mà tôi vẫn bắt xe bằng được về thăm mẹ, giật mình khi tóc mẹ bạc nhiều hơn. Thì ra điềm con mơ có thật, mẹ bị con lợn nái cắn thủng bụng chân mất nhiều máu. Đến ngày đi, cầm tiền của mẹ sao tôi thấy xót xa trong lòng.

Năm nay bão giá kinh hoàng quá. Mâm cơm ở nhà chẳng có gì, thậm chí gạo mẹ cũng hết rồi. Tôi vẫn chỉ là một sinh viên năm thứ ba chưa báo đáp được gì cho mẹ. Kỳ này được học bổng, tôi đã hứa cố sống cố chết thế nào cũng phải mua bằng được thứ quả mẹ thích ăn nhất để gửi về. Nhưng sau khi nhập viện vì sốt xuất huyết, chỉ một cân nho thôi nhưng tôi đã thất hứa.

Một năm nữa tôi ra trường và sẽ cố gắng hết mình để giúp mẹ trả nợ. Sẽ đến lúc tôi thực hiện được ước mơ của mình. Ước mơ ấy nhỏ nhoi lắm, nhưng tôi đã phải cố gắng suốt 22 năm. Ước mơ mẹ được ăn cơm với thịt nạc vì tôi biết mẹ chỉ đồng ý mua thịt nạc ăn khi gia đình hết nợ và chúng tôi thật sự trưởng thành.

Tôi vẫn biết phía trước còn nhiều khó khăn đón đợi. Nhưng tôi tin vào tình yêu tôi dành cho mẹ. Và tôi sẽ làm được "tham vọng" của riêng mình.

Chờ con, mẹ nhé! Sẽ đến ngày mẹ có thịt nạc ăn.

Bùi Quang Thủy Sưu tầm



Người sửa: thuylucngan - 11/06/2011 lúc 6:56am
Cuộc đời sướng hay khổ là do mình tự cảm nhận
Quay lên trên
girlxinhmegachoi Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 17/02/2011
Khu vực: Ha Noi
Tình trạng: Offline
Điểm: 925
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 11/06/2011 lúc 7:26am

Đọc rất xúc động,

mong em sớm thực hiện được những ước mơ của mình
Quay lên trên
Phong Vân Xem...
Hàng xáo
Hàng xáo
Hình đại diện

Gia nhập: 28/11/2010
Khu vực: Gia Lai
Tình trạng: Offline
Điểm: 5294
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 11/06/2011 lúc 7:30am
Cảm động quá , :(( nghĩ lại mình mà hối hận...
Thắng hay thua không quan trọng quan trọng là ... không được thua.
Quay lên trên
Tuan_Gachoi Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng


Gia nhập: 21/03/2011
Khu vực: Hà€ ĐĂ´ng
Tình trạng: Offline
Điểm: 255
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 11/06/2011 lúc 7:59am
đúng là số phận con người thật nghiệt ngã , nhưng mà nó cũng là sắp đặt cả rồi , ai nghèo ai giàu , ai sinh ra ở đâu , anh mất đi ở đâu , ai sinh ra vào nhà giàu , ai sinh ra vào nhà nghèo ... đó là do ông trời sắp đặt , chúc tất cả mọi người trên cái thế giới này tìm đc niềm mơ ước của mình , còn mình thì hết mơ ước rồi vì không chịu học hành gì giờ ở nhà ăn bám , 1 2 năm nữa đi học nghề... Sao tôi ngu thế không biết
Quay lên trên
Gấu Lửa Xem...
Q.lý Diễn đàn
Q.lý Diễn đàn
Hình đại diện

Gia nhập: 09/03/2011
Khu vực: 2NT
Tình trạng: Offline
Điểm: 4075
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 11/06/2011 lúc 9:47am
Một tấm gương trong nhiều tấm gương vượt lên chính bản thân mình, hihi. 
Quay lên trên
Gấu Lửa Xem...
Q.lý Diễn đàn
Q.lý Diễn đàn
Hình đại diện

Gia nhập: 09/03/2011
Khu vực: 2NT
Tình trạng: Offline
Điểm: 4075
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 11/06/2011 lúc 9:51am
Ban đầu được viết bởi Tuan_Gachoi Tuan_Gachoi viết:

đúng là số phận con người thật nghiệt ngã , nhưng mà nó cũng là sắp đặt cả rồi , ai nghèo ai giàu , ai sinh ra ở đâu , anh mất đi ở đâu , ai sinh ra vào nhà giàu , ai sinh ra vào nhà nghèo ... đó là do ông trời sắp đặt , chúc tất cả mọi người trên cái thế giới này tìm đc niềm mơ ước của mình , còn mình thì hết mơ ước rồi vì không chịu học hành gì giờ ở nhà ăn bám , 1 2 năm nữa đi học nghề... Sao tôi ngu thế không biết
Anh thấy ku em nói chuyện cũng có chiều sâu phết đấy chứ, hihi. Mơ ước cũng là cách đầu tư cho tương lai mà không tốn xiền, thế thì tại sao không đầu tư nhỉ? Big smile, học ở trường cũng chỉ là để lấy được 1 cái chìa khoá mở ra cánh cửa nho nhỏ cho cuộc đời mình thôi, có nhiều chìa khoá khác hay hơn trong cuộc sống kìa, chúc chú ráng mà tìm lấy cái chìa vạn năng nhé, hihi.
Quay lên trên
Tienchohang_hp Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 27/03/2011
Khu vực: Quán Toan - Hp
Tình trạng: Offline
Điểm: 168
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 12/06/2011 lúc 8:33am
Mỗi con người có 1 số phận mà, phải tùy hoàn cảnh mà thích nghi thôi.
Quay lên trên
Tuan_Gachoi Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng


Gia nhập: 21/03/2011
Khu vực: Hà€ ĐĂ´ng
Tình trạng: Offline
Điểm: 255
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 12/06/2011 lúc 3:33pm
Ban đầu được viết bởi vuxuanloi vuxuanloi viết:

Ban đầu được viết bởi Tuan_Gachoi Tuan_Gachoi viết:

đúng là số phận con người thật nghiệt ngã , nhưng mà nó cũng là sắp đặt cả rồi , ai nghèo ai giàu , ai sinh ra ở đâu , anh mất đi ở đâu , ai sinh ra vào nhà giàu , ai sinh ra vào nhà nghèo ... đó là do ông trời sắp đặt , chúc tất cả mọi người trên cái thế giới này tìm đc niềm mơ ước của mình , còn mình thì hết mơ ước rồi vì không chịu học hành gì giờ ở nhà ăn bám , 1 2 năm nữa đi học nghề... Sao tôi ngu thế không biết
Anh thấy ku em nói chuyện cũng có chiều sâu phết đấy chứ, hihi. Mơ ước cũng là cách đầu tư cho tương lai mà không tốn xiền, thế thì tại sao không đầu tư nhỉ? Big smile, học ở trường cũng chỉ là để lấy được 1 cái chìa khoá mở ra cánh cửa nho nhỏ cho cuộc đời mình thôi, có nhiều chìa khoá khác hay hơn trong cuộc sống kìa, chúc chú ráng mà tìm lấy cái chìa vạn năng nhé, hihi.
Vầg em cảm ơn a Lợi nhiều nhiều ...Embarrassed
Quay lên trên
xamchuoichanvang Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 14/04/2010
Khu vực: Đông anh-hà nội
Tình trạng: Offline
Điểm: 901
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 12/06/2011 lúc 11:11pm
mỗi con người được sinh ra trong hoàn cảnh,k thể ai giống ai được.đôi khi phải chấp nhận cái hoàn cảnh đó mà vượt qua thôi,cuộc sống muôn hình muôn vẻ,chúc cho những người luôn biết đứng vững và đi bằng chính đôi chân của mình thành công.Smile
đọc câu ch này mà xót xa quá.hix,nhưng người có ước mơ k thể gục ngã như bạn này sớm hay muộn thì vẫn có những thành công
Quay lên trên
choigachoi Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 29/09/2010
Khu vực: phố nối- hy
Tình trạng: Offline
Điểm: 235
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 13/06/2011 lúc 3:12am

đọc thấy xúc động và khâm phục nghị lực của nhân vật trong truyện!

mình nghĩ ký ức về hoàn cảnh gia đình nghèo và những cấm đoán của cha mẹ bọn bạn, cộng tình yêu dành cho mẹ và gia đình đã làm nhân vật thu mình lại và rất quyết tâm trong cuộc sống, trong suy nghĩ của nhân vật chỉ tồn tại một mục đính duy nhất, nên nó chi phối hành động và tư tưởng của nhân vật. theo mình thì sẽ đẹp hơn khi có người để chia sẻ và giúp đỡ, nên trải lòng để đón nhận yêu thương( mình nghĩ là ai cũng sẽ tìm đc tri kỉ!!!)
Quay lên trên
taitai_HD Xem...
Thiếu niên
Thiếu niên
Hình đại diện
nhắc lần 1 bán gà sai quy định

Gia nhập: 13/02/2011
Khu vực: Hà Đông-Hà Nội
Tình trạng: Offline
Điểm: 2696
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 13/06/2011 lúc 7:00am
Đọc xong câu chuyện chắc hẳn ai cũng sẽ nghĩ đến người mẹ của mình,gia đình mình và tự hứa với bản thân mình sẽ không để người mẹ yêu quý của mình phải buồn khổ..........câu chuyện thật cảm động !
Quay lên trên
thuylucngan Xem...
Thành viên uy tín
Thành viên uy tín
Hình đại diện

Gia nhập: 18/02/2011
Khu vực: Bắc Giang
Tình trạng: Offline
Điểm: 6080
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 13/06/2011 lúc 7:38am
Ban đầu được viết bởi taitai_HD taitai_HD viết:

Đọc xong câu chuyện chắc hẳn ai cũng sẽ nghĩ đến người mẹ của mình,gia đình mình và tự hứa với bản thân mình sẽ không để người mẹ yêu quý của mình phải buồn khổ..........câu chuyện thật cảm động !

Mình năm nay 36 tuổi cũng cố gắng nhiều để mẹ luôn vui nhưng thấy vẫn còn chưa đủCry
Cuộc đời sướng hay khổ là do mình tự cảm nhận
Quay lên trên
taitai_HD Xem...
Thiếu niên
Thiếu niên
Hình đại diện
nhắc lần 1 bán gà sai quy định

Gia nhập: 13/02/2011
Khu vực: Hà Đông-Hà Nội
Tình trạng: Offline
Điểm: 2696
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 13/06/2011 lúc 10:53pm
Ban đầu được viết bởi thuylucngan thuylucngan viết:

Ban đầu được viết bởi taitai_HD taitai_HD viết:

Đọc xong câu chuyện chắc hẳn ai cũng sẽ nghĩ đến người mẹ của mình,gia đình mình và tự hứa với bản thân mình sẽ không để người mẹ yêu quý của mình phải buồn khổ..........câu chuyện thật cảm động !

Mình năm nay 36 tuổi cũng cố gắng nhiều để mẹ luôn vui nhưng thấy vẫn còn chưa đủCry

Chắc chắn là vậy rồi ! chứng tỏ bác rất yêu thương mẹ và yêu rất nhiều !
Em chúc gia đình bác luôn luôn hạnh phúc nha!


Người sửa: taitai_HD - 13/06/2011 lúc 11:28pm
Quay lên trên
thuylucngan Xem...
Thành viên uy tín
Thành viên uy tín
Hình đại diện

Gia nhập: 18/02/2011
Khu vực: Bắc Giang
Tình trạng: Offline
Điểm: 6080
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 14/06/2011 lúc 8:41am
To taitai_HD: Cảm ơn em nhiều !
Cuộc đời sướng hay khổ là do mình tự cảm nhận
Quay lên trên
xikehotboy Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 29/03/2011
Khu vực: daknong_ducminh
Tình trạng: Offline
Điểm: 409
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 16/06/2011 lúc 1:53am
huhuh
Quay lên trên
Gấu Lửa Xem...
Q.lý Diễn đàn
Q.lý Diễn đàn
Hình đại diện

Gia nhập: 09/03/2011
Khu vực: 2NT
Tình trạng: Offline
Điểm: 4075
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 16/06/2011 lúc 5:18am
Ban đầu được viết bởi xikehotboy xikehotboy viết:

huhuh

Bác nào có thời gian thì xem nhé, hihi.



























Quay lên trên
thuylucngan Xem...
Thành viên uy tín
Thành viên uy tín
Hình đại diện

Gia nhập: 18/02/2011
Khu vực: Bắc Giang
Tình trạng: Offline
Điểm: 6080
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 16/06/2011 lúc 6:01am
Rất hay và ý nghĩa. thank Lợi
Cuộc đời sướng hay khổ là do mình tự cảm nhận
Quay lên trên
hoangnamlhn Xem...
Thiếu niên
Thiếu niên
Hình đại diện

Gia nhập: 15/03/2011
Khu vực: Nam Định
Tình trạng: Offline
Điểm: 2786
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 17/06/2011 lúc 5:03am
Nghĩ rộng ra sẽ thấy ân nghĩa cha mẹ và con cái luôn là cái nợ luân hồi. Không ai có thể đền đáp hết dc công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ, con cái lớn lên rồi cũng sẽ trở thành cha mẹ và ta lại dồn tình yêu thương cho những đứa con của mình sinh ra. Cuộc sống cứ thế diễn ra, nhận ơn nghĩa của cha mẹ và ta lại truyền tiếp cho con cái của chúng ta. Đó là cái nợ luân hồi....và cuộc sống là một mũi tên một chiều... Các cụ có câu "giọt trước chảy đâu, giọt sau rơi đấy". Chúc các bậc cha mẹ luôn mãi tự hào về những đứa con mình sinh ra!
Quay lên trên
Gấu Lửa Xem...
Q.lý Diễn đàn
Q.lý Diễn đàn
Hình đại diện

Gia nhập: 09/03/2011
Khu vực: 2NT
Tình trạng: Offline
Điểm: 4075
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 17/06/2011 lúc 5:41am
Những câu nói về cha mẹ lúc nào cũng gây cho em nhiều cảm xúc nhất!
Quay lên trên
 Phúc đáp Phúc đáp
  Chia sẻ Chủ đề   

Chuyển đến Chuyên mục Quyền tại Chuyên mục Xem...






Trang này được tạo ra trong 0.219 giây.