Ô QUẠ
Được in từ: Gadon Vietnam
Chuyên mục: VĂN HÓA - XÃ HỘI, PHONG TỤC, TẬP QUÁN
Tên điễn đàn: Truyện ngắn, tản văn, tùy bút...
Tóm tắt nội dung diễn đàn: Văn học là cái gì đó xa xỉ. Vậy, ai tự viết được thì tốt, không được thì đạo ở đâu đó rồi cho vào đây...
URL: http://www.gadonvietnam.net/forum_posts.asp?TID=1655
Ngày in: 22/12/2024 lúc 5:44pm
Chủ đề: Ô QUẠ
Tác giả: Cóc
Tiêu đề: Ô QUẠ
Ngày đăng: 19/05/2010 lúc 12:36am
Ánh hoàng hôn tàn tạ đang dần chìm xuống phía chân trời. Có điệu nhạc buồn ảo não ngân vang trong bóng tối sâu hun hút. Con đường về làng ngoằn ngoèo như một con rắn đang bò mải miết . Tâm lê từng bứơc chân nặng nề với chiếc ba lô hành lý nặng trĩu trên vai. Cuộc hành trình dài cuối cùng đã kết thúc, những tháng ngày vất vả kiếm ăn trên thành phố đã hun đúc cho hắn một ý chí sắt đá, một tinh thần mạnh mẽ nhưng cái bản chất tốt bụng và thật thà vốn có thì không hề thay đổi. Hắn vui thầm trong bụng vì cái mớ tiền hắn vưà kiếm đựơc, cái mớ tiền mặn mồ hôi của hắn sau những giờ phút nai lưng bốc vác ở bến xe. Lần này hắn về hẳn quê để làm kinh tế theo kế hoạch mà hắn đã lên từ trước khi lên thành phố kiếm tiền. Mẹ hắn đang chờ hắn trở về. Tâm nghĩ rồi rảo bước thật nhanh, tim hắn đập rộn rã như mọi lần vẫn thế, cái cảm giác sắp đến đích lúc nào cũng làm nguời ta phấn chấn. Đến nhà rồi, căn nhà lụp xụp hiện lên trong ánh trăng trông thương quá. Mẹ hắn ngồi dựa lưng vào cây cột, nheo nheo mắt xỏ cái kim để khâu vá cái gì đó. Hắn đứng nhìn mà lòng như vỡ nát ra từng mảnh. Hắn mồ côi bố từ nhỏ, lớn lên trong vòng tay của mẹ. Mẹ hắn không phải mẫu người uỷ mỵ, bà rất rắn rỏi, cái cá tính của đàn ông, từ lúc lớn lên rất ít khi hắn thấy mẹ hắn mềm yếu. Ngoài mấy tháng sau khi bố hắn mất, chỉ duy nhất cái lần hắn trượt ngã từ quả đồi ngoài bãi xuống hắn mơí thấy mẹ hắn khóc. Kỉ niệm đó như ùa về trong kí ức nhạt nhoà của đứa trẻ ngày nào. Hắn bật gọi: Mẹ ơi...Mẹ ! Tiếng gọi đó như xé rách cái không gian tĩnh mịch và u ám của căn nhà vắng người này. Mẹ hắn cười 1 tiếng nghe khô khan nhưng hắn ấm áp vô cùng. Nghe thì cứ tuởng mẹ hắn không tình cảm, nhưng kỳ thực khi hắn nhìn vào mắt mẹ hắn thấy cả một đại dương mênh mông như cái tâm hồn phức tạp của mẹ hắn. Mẹ Tâm lặng lẽ vào nhà dọn mâm cơm và gọi: Tâm ơi ! Vào ăn đi con. Hắn mỉm cười vì mẹ hắn vẫn thế, bà như một bản nhạc nổi tiếng qua nhiều thế kỉ vẫn không thay đổi dù chỉ một nốt. Bố của hắn lúc còn sống rất yêu mẹ hắn. Trong cái làng nghèo này thì gia đình của hắn trội lên như một đốm sáng giữa bóng tối: hạnh phúc và có của ăn của để. Bố hắn lúc còn sống rất thích nuôi gà chọi, cái làng của hắn tuy nghèo và nhỏ bé nhưng có bao nhiêu nóc nhà là có bấy nhiêu hộ nuôi gà chọi. Cái lễ hội của cái làng nghèo này rất đơn sơ, lễ thì ít mà hội thì nhiều, chủ yếu là chọi gà. Các chú gà chọi được những bàn tay cần cù trong lao động nuôi dưỡng ra chiều rất khoẻ mạnh và sung mãn. Sự cá cược ở đây mang tính tượng trưng rõ mồn một. Họ cá bằng thóc và chỉ vậy thôi. Cái sự thua thắng nó nhẹ nhàng và quan trọng nhất là cái miếng đánh và thế đá của gà được họ - những cụ già, những đứa trẻ con, những đàn ông và cả đàn bà của cái làng nghèo này thưởng thức. Đó là cái sự hồi hộp và kịch tính mà tivi không thể lột tả được. Bố của Tâm không chỉ là một người làm kinh tế giỏi mà còn là một tay lão luyện trong việc nuôi gà chọi. Lòng hắn mơ hồ nhớ về nguời cha quá cố. Tuy ông không còn nhưng mẹ hắn vẫn nuôi và bảo tồn dòng gà của ông. Con gái ở cái làng này ngoài tề gia nội trợ, ngoài kiếm gạo nuôi con còn có một niềm đam mê là cùng chồng nuôi gà chọi. Hắn buột miệng hỏi mẹ: - Mẹ ơi, con gà mái Ô đã ấp được đàn nào chưa? Đêm buông xuống, ngoài trời sấm chớp đùng đùng, những cơn gió lạnh heo hút lách vào căn nhà nhỏ khiến Tâm rùng mình. Mưa ! Cơn mưa ập xuống thật bất ngờ và táo bạo. Tâm lặng lẽ cầm chiếc đèn pin và vớ lấy chiếc ô phía góc nhà rồi lao vụt xuống bếp. Tâm lo con gà mái ô bị ướt sẽ ốm, nó là báu vật mà mẹ con Tâm rất trân trọng. Con gà thực sự là một người bạn của con người, nó sống, chiến đấu vì danh dự và niềm vui, niềm kiêu hãnh của con người cũng như danh dự của nòi giống nhà chúng chứ không sống vô nghĩa. Tâm vội vã mở cánh cưả gian bếp cũ nát đã bị thời gian tàn phá đến đáng thương, một suy nghĩ bất chợt hiện lên trong đầu hắn:"phải sửa nhà thôi". Hắn đưa mắt vào cái góc quen thuộc, nơi dành riêng để cho gà ngủ, cái góc này từ dạo hắn về thăm nhà đã biết nó bị dột nhưng vội quá không lợp lại. Hắn ngạc nhiên không hiểu sao hôm nay nó lại không bị dột nữa. Bỗng mẹ hắn nói vọng phía sau lưng hắn:"mẹ sửa rồi con ạ, không thì con gà ốm mất". Hắn thấy vui vui và quay lại cười với mẹ hắn một cái, mẹ hắn cũng cười. Mẹ hắn tiếp:" Con mái ô đang ấp đấy, nở 6 con rồi, còn 2 trứng nữa soi rồi, có hình con nhưng chưa nở". Tâm lặng lẽ ra nâng ngực con mái lên thấy 6 chú gà con thật đáng yêu. Trong cái căn bếp bé tí này, dưới ánh đèn pin sáng trắng đàn gà thật nổi bật, dường như chỉ có chúng thôi vậy. Tâm nở nụ cười rạng rỡ, cái nụ cười theo đúng nghĩa của một nụ cười, có cái gì vừa vui, vừa thanh thản nhẹ nhàng, vừa ngộ nghĩnh đáng yêu. Thế là tết năm nay hắn lại có gà ra để thi đấu ở hội làng. Hắn đủng đỉnh đi lên nhà, vừa đi vừa lẩm nhẩm tính :" bây giờ là tháng chạp, năm nay không có hội, Sang năm có hội thì gà cũng vừa tuổi đánh đấm, phen này tha hồ mà oai...." Đêm nay chắc ngủ ngon lắm đây. Đêm mưa gió mà đắp chăn ấm ngủ thì còn gì bằng !
Ò... ó..o.. o..........!
Tiếng con gà trống đạp mái gáy làm Tâm tỉnh giấc, hắn vẫn giữ thói quen của con nhà nông, chân chất, hay lam hay làm, nghe tiếng gà gáy là tỉnh giấc ngay. Hắn dậy pha ấm trà uống. Trà thì là loại trà rẻ tiền nhưng cái thú uống trà sớm thì nó thanh tao và thi sĩ lắm. Hắn thừa hưởng cái thói quen đó của bố hắn, trước bố hắn còn sống cũng thường uống trà buổi sớm và cho gà quần sương. Như nhớ ra điều gì, hắn lao vù xuống bếp, bế con gà mẹ lên, hắn thấy một cái trứng nữa đã nở, một chú gà tía bé tí xíu nhìn như cục bông đang ngọ ngoạy yếu ớt, hắn đặt con mẹ xuống và lặng lẽ đi lên nhà trong tâm trạng vừa vui vừa mong đợi cái trứng cuối cùng sẽ nở. Hắn lên nhà ngồi uống trà mà trong lòng vui nhưng vẫn nao nao cái gì đó. Hắn nghĩ đến mẹ hắn, mẹ hắn già rồi, cũng đến cái tuổi an nhàn và nghỉ ngơi rồi. Mẹ hắn nhiều lần giục hắn lấy vợ để mau có cháu bế, hắn nghĩ đến đó thì cứ như có cái gì đó nghẹn ngào trong cổ họng mà khó có thể nuốt trôi. Hắn có yêu một cô gái. Nàng tên là Bích. Cái tên nói lên phần nào con người của nàng “ trong sáng, đáng quý và cả một cái gì đó rất sang trọng mặc dù gia đình nàng cũng chỉ thuộc dạng khá giả. Chuyện tình của hắn dang dở. Hắn yêu nàng và nàng cũng yêu hắn lắm. Nhưng gia đình nàng kịch liệt phản đối và cấm đoán nên Nàng và hắn bây giờ như trời và biển, chỉ có thể nhìn nhau và in hằn lên nhau chứ khó có thể hoà nhập. Cũng vài lần nàng muốn hắn đưa nàng bỏ trốn nhưng hắn không chịu. Hắn là đàn ông, hắn có lòng tự tôn và tự trọng cao, hắn sẽ thuyết phục gia đình nàng bằng chính đôi tay và khối óc của mình. Chuyến đi thành phố của hắn gần 1 năm nếm mật nằm gai là để tích vốn về làm ăn gây dựng sự nghiệp. Cái cảm giác yêu bị ngăn cấm nó giống như kẻ khát cháy cổ bị xích gần một cái giếng nước trong cơn khát hắn ta lao đến cái giếng nhưng vô vọng vì sợi dây xích nghiệt ngã quá ngắn không đủ để đến gần hơn.... Đang mông lung suy nghĩ hắn bỗng bị tiếng chổi lá loẹt xoẹt của mẹ hắn kéo lại thực tại. Mẹ hắn vẫn quét sân hàng sáng, đó là một thói quen thường nhật. Hắn đứng phắt dậy chạy ra sân nói véo von như một đứa trẻ: - Mẹ ơi 1 cái trứng nữa nở rồi nhưng cái kia thì vẫn chưa nở - Ừ, có khả năng cái trứng cuối bị ung rồi đó, con vứt nó đi, không có con gà nào nở muộn vậy đâu. - Vâng, để con xem thế nào đã, vứt đi thì con tiếc lắm mẹ ạ... Mẹ hắn không nói gì và tiếp tục quét. Hôm nay hắn nghỉ xả hơi để ngày mai đảo lại ngói. Nhà hắn dột nhiều quá rồi. Trận mưa rào hồi tối hôm qua đã nói cho hắn biết hắn phải làm gì. Nắng mới đã lên. Cái tia nắng bạc bạc của tháng chạp như một thứ nắng sang trọng, nó dịu dàng và mịn màng như làn da thiếu nữ đôi tám. Lá cây đang rụng dần nhìn xác xơ và ảm đạm. Con gà mái ô xuống ổ dắt đàn gà con đi trong sân. Hắn đếm:"1,2....7â", tất cả chỉ có 7 con mà thôi, hắn đếm đi đếm lại mấy lần mà vẫn như thế, đúng 7 con. Đàn gà con nhìn thật đáng yêu, chúng như những cục bông di động vậy. Tâm đi xuống ổ của con mái ô, cái trứng vẫn nằm đó, một cái trứng thật to. Tâm thật sự có cảm tình với cái trứng này. Nhìn nó thật đẹp nhưng lẻ loi quá, con gà mẹ cũng đã xuống ổ rồi, chắc nó bị ung mất rồi. Tâm nghĩ mà động lòng thương, anh chàng trẻ tuổi cầm quả trứng lên trên nhà và nhét vào cái mũ len cũ của mình rồi dúi vào trong chăn. Hắn nói với cái trứng:" anh cho mày một cơ hội nhé, mau nở nghe chưa?" Hắn bật cười vì nghĩ mình đang làm một điều điên rồ nhưng lại thấy vui vì hành động đó của chính mình. Hơn ai hết Tâm hiểu, cái quả trứng đó nó đang cần một cơ hội, cũng như hắn vậy, hắn cũng cần có cơ hội để đục vỡ cái vỏ bọc nghèo khó đã đeo đuổi hắn từ lúc bố hắn chết. Cả ngày hôm đó, Tâm cứ chạy ra chạy vào ngắm cái trứng xem nó đã nở chưa, nó vẫn chẳng hề có một vết đục mỏ. Hắn thấy gần như không còn hy vọng nhưng vẫn để cái trứng ở đó. Ngoài trời đã tối mịt, cơm tối đã ăn xong, Tâm lặng lẽ về chiếc giường cũ của mình. Hắn nghĩ:" Mình phải giúp nó, mình tin là nó vẫn trong đó..." Hắn về giường buông màn đi ngủ, hắn đắp chăn và tay ôm quả trứng vào lòng với sự tin tưởng, hắn cảm nhận như có con gà trong đó.Hắn tin tưởng, hắn hy vọng rồi hắn lại thất vọng, bao nhiêu lần mở mắt ra lại nhắm mắt vào nhưng cái trứng vẫn thế. Hắn ngủ thiếp đi lúc nào cũng không biết nữa. Đang nằm bỗng tiếng sấm to làm Tâm tỉnh giấc, hắn bất động và giật mình vì không thấy cái trứng đâu nữa. Hắn thấy tay mình ươn ướt. Cảm giác của hắn thật hỗn độn ,hắn lật nhẹ cái chăn lên và rón rén ra bật điện. Hắn đưa mắt nhìn quanh trong trạng thái vui mừng khôn xiết, cái vỏ trứng đã tách ra từ lúc nào rồi, các gân máu đã hơi khô lại. Kìa, một chú gà con thật đẹp đang nằm cạnh cái mũ len cũ của hắn, hắn nhẹ nhàng đến bên nó và thốt lên:"thế là mày đã không bỏ lỡ cơ hội đáng quý rồi gà con ơi." Một giây vô thức hắn hôn nhẹ lên bộ lông tơ mũm mĩm của con gà. Sau cái hành động kì cục đó hắn mới nhìn rõ con gà, một con gà màu đen nhánh, đôi mắt đen, cái mỏ đen, đôi chân cũng đen xì nốt... Tâm nói: -"Nhìn chú mày như con quạ ý, anh đặt tên mày là Ô quạ nhé..." Trong đêm khuya, hắn lấy cái hộp nhỏ và cắt vụn cái mũ len cũ ra để làm chỗ ngủ cho con gà. Lòng hắn rạo rực niềm hy vọng, niềm tự hào và tin tưởng vào ý chí và lòng quyết tâm của mình. Có nhiệt tình, có ý chý, có đôi tay cái gì cũng sẽ làm được, hắn nghĩ thế... cũng như Ô quạ đã chào đời trên đôi tay thô ráp của hắn.... Thời gian thấm thoắt thoi đưa. Đã gần một năm kể từ ngày con ô quạ chào đời trong bàn tay hy vọng của tâm. Con gà bây giờ đã ra dáng một chiến kê. Con gà màu ô, màu đen biếc của nó nhìn giống như pha màu xanh, một màu đen mỡ màng và óng ánh. Đôi chân của nó cũng đen từ đầu gôí cho đến các móng chân, cái mặt cũng có cái bớt đen nhìn rất quỷ quái và tinh ranh. Ô quạ cất tiếng gáy “ đó là một tiếng gáy lạ lùng - một tiếng gáy như bị tắc nghẹn từ trong lồng ngực rồi trào lên cuống họng sau đó vọt ra toàn hơi và rất ít tiếng. Bộ dạng của nó thật hùng dũng, đôi cánh trai áp sát thân mình gọn gàng rắn chắc như chiếc áo giáp quý dành cho các chiến tướng, cái mặt nó lúc nào cũng câng câng để lộ đôi mắt ếch màu nâu huyền. Nó như một viên chiến tướng chờ ngày cầm quân, lúc nào cũng sừng sực đi lại trong chuồng. Nắng vàng rưới những giọt màu mỡ gà lên các ngọn cây, trườn mình ra cánh đồng và thu mình trong một góc sân nhỏ bé. Trên chiếc chõng tre, mẹ của Tâm đang ngồi nghỉ nom rất thảnh thơi và nhàn hạ. Ánh sáng tươi mới làm những nếp nhăn hiện lên rõ nét hơn trên gương mặt bà, mấy sợi tóc bạc phớt phơ như đùa với gió. Cái gì cũng có cái giá của nó. Bà có được tâm trạng thoải mái thế này cũng là vì thằng con nó làm ăn thuận lợi. Lại nói về anh cu Tâm, sau những tháng ngày làm việc chăm chỉ, có lúc tưởng chừng không còn đủ sức để tiếp tục nữa, thời đại người khôn của khó, mình khôn thiên hạ còn khôn bằng mấy mình. Ấy thế mà hắn cứ "lì lợm", dù thua dù thắng vẫn một lòng vươn lên với khát khao đổi đời mãnh liệt. Bây giờ cái cơ ngơi của hắn dần đi vào làm ổn định, bạn hàng cũng đông và tin tưởng, thiết nghĩ hắn đã thành công bước đầu. Tiếng bước chân thong thả, đó là tiếng guốc mộc gõ xuống nền sân gạch một cách khô khan. Bác của Tâm lên tiếng - một chất giọng khàn khàn đặc gia trưởng: -"Thím đấy à, thằng cháu Tâm có nhà không em?" - "Dạ, em chào anh cả, cháu nó đang trong nhà, để em gọi cháu lại hầu chuyện bác..." Bác cả ừ một tiếng. Tính bác vẫn vậy, kiệm lời. Tâm lại gần bác, cầm tay bác rồi hỏi: - Bác cả dạo này khỏe chứ ạ, hôm rồi con sang thăm mà bác không có nhà... - Ừ, hôm đó bác đi công chuyện. Hôm nay bác sang thăm con, hỏi thăm công việc của con, rồi tiện thể sang ngắm con gà... Tâm tươi cười rót trà và nắm tay bác chặt hơn. Bác cả ngồi trầm ngâm trong giây lát rồi vuốt chòm râu trắng nói: - “Ngày trước bố con còn sống không ai là không biết và nể phục những con gà chiến do nó nuôi. Trong những kì hội làng ta, gà của bố con lúc nào cũng đoạt giải. Ta và nó đã cùng nhau nuôi và bảo tồn dòng gà của cụ nội truyền lại. Cái ý nghĩa của cái việc bảo tồn nó thâm sâu lắm, không chỉ là chơi đâu con ạ, đó là cái nghĩa. Thấm thoắt đã hơn chục năm rồi. Từ ngày nó mất đến nay, lòng ta có mấy khi là không nhớ nó đâu.....†Bác cả nghẹn ngào, đôi mắt đỏ hoe nhưng không có nước mắt chảy ra, những người lão luyện thường biết cách kiềm chế cảm xúc. Tâm nghe nhói trong lòng nhưng cố tình lảng sang chuyện khác: - “Công việc của con ổn lắm bác ạ. Con tính mở rộng thêm... - Ừ, có chí thế là tốt. Bác già rồi không giúp đựơc gì cho con, chỉ mong con hãy nhớ, cụ tổ nhà ta đã gây dựng cơ nghiệp từ hai bàn tay trắng cho đến khi làm địa chủ. Con hãy nhớ để mà phấn đấu. Con gà của con thế nào rồi? nó đã vần đựơc chưa? - Con đưa bác ra xem nhé, dạo này có vẻ nó sung lắm ạ...†Hai mái đầu một xanh một bạc chúi chúi vào ngắm con gà đen xì trông đến ngộ nghĩnh. Bác cả lẩm nhẩm: -“Giống quá....giống quá...†-“Giống gì ạ - Tâm ngơ ngác hỏi...†Bác cả không nói gì cứ ngắm nghía con gà một cách mải miết, bác cứ nâng lên lại đặt xuống rồi lại trầm ngâm suy nghĩ hồi lâu... Bác cả lặng lẽ đặt con gà vào chuồng rồi thong thả đi đến cái chõng che ngồi. Tâm không hiểu chỉ biết đi theo bác. Thái độ của bác thật khó hiểu. Bác ngồi xuống và nở một nụ cười nhẹ nhõm nhìn như một vị tiên ông vậy. Bác nói: -“Con à, Ta cũng chỉ được nghe kể lại câu chuyện về con gà ô của các đời trước kể lại. Con gà đó là của cụ tổ nhà ta, nó đã mang lại cho cụ biết bao lợi lộc về cả kinh tế lẫn tinh thần. Con gà đó đã đá thắng mấy con gà quý của các tay địa chủ làng khác thách đấu. Trận to nhất nó thắng 7 mẫu ruộng và 3 con trâu. Con gà theo lời kể đó nó cũng đen xì. Chính tông dòng gà nhà ta là gà ô nhưng ít khi ra một con gà dị tướng thế này. Con gà này đen từ đầu đến chân, đó là một cái lạ. Ta thích nhất cặp chân của nó, đùi dài và to, quản ngắn và thắt, chân lòng máng, ngón ngọ lại gồ như sống dao đích thị chân rồng. Thật là một con gà hiếm có...†Tâm nghe bác cả nói mà lòng như dong trống mở cờ. Tâm nói với bác cả rằng muốn vần thử xem nó thế nào rồi tính tiếp. Bác cả cười và nói: “ Chiều nay con mang sang vần với con gà mới của bác, đó cũng là một con gà quý mà bạn của bác vừa tặng. Xong bác sẽ cắt tai tích giúp con luôn..†-“Vâng !†– Tâm nói trong sự hứng khởi tột độ... Mặt trời đã lên cao quá ngọn tre. Cái nắng mùa thu mang lại một cảm giác khô héo. Tâm ôm Ô quạ trên tay với một tâm trạng rộn rạo và xáo trộn. Con gà thật ngộ, nó cứ cùng cục luôn mồm trên từng bước chân của Tâm. Nhà bác cả ngay đằng trước kia rồi, một căn nhà ngói cũ, những viên ngói ngả màu úa – màu tàn tạ của thời gian. Ngôi nhà nằm gọn gàng trong một không gian đầy cây cối, có tiếng chim chóc hót lảnh lót - giọng của mấy con chào mào, vành khuyên... những con chim quen thuộc với làng quê bắc bộ. Không khí thật thanh nhã và dễ chịu. Tâm dừng lại trước một cánh cổng gỗ cao và nhìn chắc nịch, lớn tiếng gọi: - “Bác cả....†Không có tiếng trả lời nhưng cánh cửa bỗng nhiên mở ra và ông cụ trên bảy mươi móm mém cười hiền dịu. Bác cả lúc nào cũng thế, kiên quyết nhưng rất tình cảm, chính vì thế trong nhà ngoài xóm ai cũng yêu kính. Tâm bứơc vào nhà thì thấy chiếc chõng tre đã bày sẵn một bộ ấm chén. Hai cái lỗ trên chiếc ấm toả ra mấy làn khói nhẹ nhàng, õng ẹo bay lên. Trà đã được pha. Bác cả lên tiếng: - “ Con nhốt gà lại đã, bác cháu ta nhâm nhi chén trà hoa bưởi rồi sau đó làm gì thì làm...†- “Vâng thưa bác...- Tâm lễ phép trả lời.†Hai người đàn ông ngồi uống trà và nói chuyện trên giời dưới đất và cuối cùng họ gác lại tất cả để nói chuyện gà. Tâm và bác cả rất hợp chuyện, dường như những câu chuỵên không bao giờ có thể chấm dứt. Bác cả mở lời: - “ Ta nhìn thấy ở con gà của con một bản lĩnh mà chỉ có thể cảm nhận. Những gì nó thể hiện ra ngoài chẳng nói lên được điều gì to tát. Khi ta cầm nó trên tay ta cảm nhận được một khối nặng, một bộ xương vững chắc và không hề “ọt ẹt†chút nào. Con Ô chưa qua luyện tập, đó là cái thể chất tuyệt vời của nó để thích nghi với đấm đá. Bộ xương có cấu tạo tốt sẽ tạo ra lực mạnh, đó là lẽ tự nhiên. Thêm nữa, khi ta nhìn vào mắt nó, ta thấy sự ma mãnh và quỷ quyệt. Cuộc chọi gà nó là một cuộc đấu tranh sinh tồn, con gà nào khôn ngoan hơn và có sức mạnh hơn thì khả năng thắng của nó cao hơn. Đôi mắt của con gà này rất quỷ, ta nghĩ nó không thường. Đôi chân của nó thì đúng là một đôi chân khó đoán biết. Đó là một đôi chân có hai hàng vảy trơn, gà có hai hàng trơn thường rất khó xét đoán, giống như những anh hùng mặc quần áo thường dân, đội nón lá vậy, hoặc cũng có thể chỉ là kẻ tầm thường chính hiệu. Duy chỉ có hàng độ của nó làm ta đặc biệt chú ý. Độ no tròn và đều dặn lên sát gối, không bị thu nhỏ dần như thường thấy ở con gà khác, ta mạnh dạn đoán con này bền trí kiên gan....†Tâm ngồi nghe bác cả nói như nuốt lấy từng câu từng chữ một. Người lão luyện như bác cả ở cái làng này không nhiều. Từ lúc bác gái mất đến nay, bác cả dành toàn bộ tâm trí cho việc nuôi gà chọi. Cơ ngơi “gà†của bác thật đáng nể. Những cái chuồng tre được đóng rất điệu nghệ, những thanh tre với kích cỡ bằng nhau và được đóng cách nhau một khoảng cách đều dặn nhìn rất vuông vức. Gần một chục chú gà ở những cái chuồng tre đẹp cục cục và gáy vang tạo nên một không khí khá chuyên nghiệp. Bác cả dẫn Tâm ra một cái chuồng gần phí góc sân, Bác mở cửa chồng và một chú gà tía mận lừng lững đi ra, xoè cánh vè người một vòng. Bác cả khẽ cười và nói với Tâm: -“ Đây là con gà mà ông bạn già của bác rất thích, ông ấy tặng bác. Một chiến kê thực sự. Nó đang còn tơ nên chưa phát tiết hết. Khung bộ của nó thật tốt, nhưng đáng để nói nhất là đôi chân thượng đẳng của nó. Cháu nhìn nhé, chân trái của nó có 3 cái vấn ngang cựa. Chân phải 2 hàng trơn. Chân nó tròn lẳn, vảy mỏng dính chứng tỏ nó rất mau đòn và đá có độ quất mạnh. Nếu như chân con gà ô của cháu tạo cho ta cảm giác nó là một đôi đánh đau đòn thì chân con gà này tạo cảm giác nó có kĩ thuật cao. Hôm nay là trận vần mở mỏ của cả 2 con gà quý, bác cháu ta mang nó ra vườn vần nào cháu...†Bác cả ôm con gà tía trong lòng, Tâm chạy đi lấy nước và khăn, sau đó cũng ôm gà ra cái “sới†bác cả tự làm. Sới của bác cả là một vòng tròn ngay ngắn được quây bằng cót, trong lót đệm bao tải để gà không bị xước. Thật chuyên nghiệp. Bác cả làm nước cho gà và nói Tâm nhìn mà học theo. Đúng là một tay chơi lão luyện ! Bác cả làm nước cho gà mà cảm giác như bác không hề bỏ phí một giây nào. Công việc diễn ra rất tập trung và mau chóng. Tâm làm chậm hơn, Ô quạ bị sặc nước mặt tái đen. Bác cả lại hướng dẫn cho Tâm về cách cho nước, Tâm làm lại và lần này thì ổn. Sau khi làm nước cho gà xong, Hai con gà có vẻ rất sung, chúng vè nhau, nghênh nhau nhìn rất vui mắt. Cặp mắt ô quạ loang loáng nhìn sắc sảo, trong khi đó cặp mắt con tía sầm sì hơn và đầy trầm tĩnh. Thả gà. Ô quạ và tía mận lao vào nhau trổ đòn buông tài tình. Hai con gà lông lá bóng mướt vì chưa phải trận mạc bao giờ. Nhìn chúng như những con phượng hoàng lướt thướt trong bộ cánh rực rỡ của mình. Hết giao vào díu, con gà ô bắt đầu chui rúc, trong khi đó con gà tía rất cứng trên, nó mổ lưng con ô để đá mã kỵ bắt ra mặt. Không chịu thua, con gà ô vỉa tối đá hốc nách vài lần khiến con tía có lúc như bị “xỉu†sau mỗi cái đòn đó. Phải nói những cái đòn đó thật sự chất lượng và có hiệu quả. Đặc biệt con gà ô đá không có tiếng cánh mấy, âm thanh của mỗi cái đòn của nó thường là tiếng “bụp... bụpâ€. Ô quạ chỉ đá hốc nách. Con tía thì chuyên đá mặt, nó đá mã kị để bắt con ô phải lộ mặt để nó thể hiện sở trường, mấy lần ô quạ lộ mặt ra, con tía mau chân “búng†một cái khiến con ô lắc mặt chui vào, chứng tỏ độ kĩ thuật của những đòn đá đó khá cao và phần nào nói lên con tía mận là một con gà tốc độ và kĩ thuật . Hết hồ 1, con gà tía mận cánh xoã quá gối, thở dốc trong khi ô quạ cánh trai gọn gàng và hơi bị sưng một bên mặt. Bác cả nói nên dừng trận đấu và cắt tai tích cho cả hai con. Trận mở mỏ như thế là quá ổn với 2 con gà và 2 bác cháu Tâm... Ánh hoàng hôn nhá nhem phía chân trời như tờ giấy loang mực. Bóng tối đã phủ tấm áo choàng đen lem lên cái làng nghèo. Trăng lên, ánh trăng rằm sáng rực càng tô đậm thêm bóng tối, Bụi tre phía sau nhà đung đưa mấy ngọn vật vờ theo cơn gió vô duyên, tiếng ếch nhái kêu ộp oạp, tiếng lợn nhà ai đòi cám...Thật ảo não. Tâm ngồi ở cái chõng tre. Cái cảm giác buồn chán, rồi cảm giác nhớ nhung sao mà nó khó tả đến vậy. Nó phập phồng mong đợi, nó xao xuyến đến day dứt để rồi nó tê buốt, nó quằn quại... Ở cái tuổi này của hắn thì yêu và được yêu là một nhu cầu không thể thiếu. Thế mà giờ này hắn phải ngồi chơi vơi ngắm cảnh buồn cô quạnh một mình. Thật đáng thương cho một gã trai trẻ đang tuổi yêu đương. Trước mắt hắn hiện ra một dòng kí ức như vẫn còn cuộn chảy ngày đêm dù bị kìm hãm bởi những quả núi lừng lững. Nước vẫn ngấm vào đất, xuyên qua những ngọn núi để tìm đến bên kia bờ. Ngày trước những lúc trăng sáng thế này, Tâm hay dẫn người yêu đi chơi. Ở cái làng nghèo này, không có quán cà phê, karaoke....mà chỉ có con đường mượt cỏ dưới ánh trăng vàng mỡ. Các đôi trai gái tay trong tay đi dạo lòng vòng trên con đường đó nhiều lần không biết chán. Tâm nhớ có những chuyện hắn và người yêu đã nói đi nói lại hàng trăm lần mà vẫn không ngừng nhắc lại. Dường như cái làng quê nghèo này không tạo cho người ta nhiều cơ hội để có kỉ niệm. Vậy mà vẫn vui, vẫn cười thật hồn nhiên và vô tư. Hắn ngồi cười một mình và hình như có cái gì đó nóng hổi lăn trên má hắn. Nứơc mắt chảy ra từ bao giờ mà hắn chẳng hay biết. Đúng lúc đó, Con gà ô gáy một tiếng gáy não nề đập tan dòng ảo tưởng, đưa hắn quay lại thực tại.... Bóng tối vẫn lan tràn, Sự lay lắt của một tâm hồn bị kìm kẹp quá lau bỗng bùng thành ngọn lửa mãnh liệt, Tâm vọt chạy vào trong bóng tối sâu hun hút ...
-------------
|
Hồi âm:
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 19/05/2010 lúc 12:37am
Tác phẩm em đang viết dở. Các bác đọc chơi nhé
-------------
|
Tác giả: CaKhoai
Ngày đăng: 19/05/2010 lúc 12:42am
Bravo!
-------------
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 19/05/2010 lúc 12:54am
Em chuý»ƒn qua trang nhà mình sáng tác. Thời gian rảnh của em cũng khá. Hay ngồi nghĩ lung tung nên chuý»ƒn sang viết để mọi người đọc lấy vui
-------------
|
Tác giả: CaKhoai
Ngày đăng: 19/05/2010 lúc 12:58am
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 19/05/2010 lúc 1:27am
Em nghĩ nên làm một phòng riêng để hội viên trang nhà sáng tác. Cuối năm làm một buổi họp mặt. Những truyện hay gom vào in 1 quyển sách xuất bản bởi Gadonvietnam và có thể làm xuất bản, trước hết là trong nội bộ anh em
-------------
|
Tác giả: CaKhoai
Ngày đăng: 19/05/2010 lúc 1:30am
Phòng này là đủ rồi. Cần riêng nữa à? :)
-------------
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 19/05/2010 lúc 1:49am
Vâng. Thế này cũng tốt lắm rồi. Ở diễn đàn này rất nhiều người già dặn, xem được nhiều trận gà hay, không viết thành truyện để lưu truyền mà để đó thì thật phí. Mong mọi người chia sẻ để diễn đàn phong phú hơn và ngày càng thu hút, quy tụ những người đồng điệu nhiều hơn
-------------
|
Tác giả: khoa troc
Ngày đăng: 19/05/2010 lúc 5:21am
------------- Caí gì cũng biết 1 tí, nhưng mà tí thì biết cả 2.
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 20/05/2010 lúc 9:54pm
Một tháng trôi qua....
Con gà ô một tháng sau khi cắt tai đã khỏe lại, vết cắt đã lành lặn. Nó gáy liên tục và đi lại trong chuồng rất khí thế. Những chỗ lông Tâm cắt tỉa cho nó đã chuyển từ màu đỏ nhạt sang màu đỏ au. Con gà được Tâm cắt tỉa rất đẹp. Cứ mỗi lúc đi làm về, buổi tối cũng như lúc ban ngày, Tâm lại nhanh nhảu chạy ra chuồng gà ôm con Ô như cố nhân lâu ngày không gặp. Con gà vì thế rất dạn người. Mỗi lần Tâm gần ra đến nơi hoặc đổ thóc cho nó ăn là nó lại túc vang một hồi dài. Hắn nghĩ con gà của hắn cũng có tâm hồn như người vậy, cũng biết yêu, biết ghét đấy chứ...
Hôm nay Tâm nghỉ làm, Thế là có nhiều thời gian ôm ấp vuốt ve gà. Bây giờ là buổi sáng. Những tia nắng mới thật là khô khan làm nền cho những lớp bụi nhỏ hiện hình bay lan tỏa trong không khí. Chợt có tiếng gọi cổng:
“- Tâm ơi, có nhà không?, Vần gà đê...â€
Tâm nhận ra ngay tiếng gọi đó, đó là Thắng - một người bạn của Tâm. Đặc biệt, ngày trước Thắng rất thích người yêu của Tâm nhưng không được cô gái đáng yêu ấy chấp nhận tình cảm. Trớ trêu là bên gia đình cô gái lại rất vun vén cho cô và Thắng. Cũng từ lý do đó nên giữa 2 người bạn từ lâu có một sự đối đầu kín đáo.
Tâm cười và mời Thắng vào nhà uống nước, Thắng cầm trên tay một con gà xám rất lực lưỡng rồi nhẹ nhàng thả nó xuống sân. Chao ôi, cặp chân của nó mới thật là đẹp, chân xanh hoa lý, vảy mỏng tang, khoản ngắn hơn đùi, đùi to và đỏ rực, dáng đứng giọt mưa, cánh trai đứng xệ một bên nghênh con ô quạ, đôi mắt của con xám này có thần, con ngươi nhỏ li ti, mắt có cát, gò má nổi cao, da đỏ như máu......Thật là một con gà đẹp tướng ! Cổ nó có mấy vết sẹo trắng nhỏ trên làn da rất dày của nó, cho thấy nó là con gà được vần vỗ cẩn thậnảmTong lúc Tâm mải miết ngắm con xám thì Thắng mở lời:
“- Mình nghe nói bạn có con gà ô, ước chừng nó cũng bằng gà mình nên mang sang anh em mình vần vài hồ...â€
“- Gà của mình vừa lành tai- Tâm nói – Nó mới đá cắt tai 1 lần nên mình sợ không vần lâu được, có gì bọn mình cứ vần, nó mà không chịu được thì bê lên kể cả sớm nhé...â€
“-Ừ, đó là chuyện đương nhiên..â€
Tâm biết con gà của mình kémâ€bụi†hơn con xám, Nhưng Tâm đặc biệt tin tưởng vào con ô. Ở con gà ô, Tâm cảm nhận được một sức hút lớn, một niềm tin lớn. Dường như nó phát tiết cái nội lực phi thường của nó ra ngoài, Tâm cảm nhận rất rõ điều đó.
Hai con gà được bắt ra làm nước cẩn thận. Làn da của chúng đỏ au, khuôn mặt bặm trợn của con xám nhìn mà ớn. Con Ô lắc lắc cái mặt nhọ trong khi đôi mắt ếch của nó nhìn như dán chặt vào kẻ địch, dường như đây cũng là một cuộc đọ sức ngầm của 2 con gà. Hai người buông đuôi gà, Con xám nhanh chân buông một đòn trúng ngực con ô nghe đánh bịch một cái. Ô quạ cũng đanh đá không vừa, nó lao vào như muốn ăn tươi nuốt sống con gà xám, nó đá một cái trúng đùi làm con này hơi khuỵu xuống. Thế là hòa đòn. Hai con gà hơi khuỵu gối xuống và soi nhau, dường như chúng đang đếm vảy hay so kích thước vảy, độ dài ngắn của đôi chân đối thủ.... để tìm ra điểm yếu và cách thức tấn công cho riêng mình. Con nào tìm được cách đánh hợp lý, tận dụng được thời cơ con đó có khả năng thắng cao hơn. Giống như đánh cờ vậy, sai một li, đi một dặm và có khi không cứu vãn nổi. Chúng lại lao vào nhau và buông đòn sấm sét. Con gà ô có biệt tài buông, tốc độ của nó thật đáng nể, con xám có vẻ lúng túng và khắc phục nhược điểm bằng cách mau chóng vào díu. Vào díu, Con ô trổ lối chui luồn, nó luồn cánh cắn gáy con xám và rút gáy, đúng lúc nó vừa tiếp đất, con xám vung một chân vụt thẳng vào mặt khiến ô quạ tỏ ra có vẻ đau. Khuôn mặt của nó cau có hẳn lại và tiếp lúc rúc cánh con xám. Thắng hét lên:
“-Đúng rồi, đá chết nó đi con, không cho nó chui...â€
Tâm chỉ lặng lẽ ngồi nhìn con ô xoay trở. Hồ một đã kết thúc như thế, con xám chiếm thế thượng phong, con gà ô có vẻ thấm mệt, mặt nó hơi sưng lên, có chỗ bị loét ra do bị đá nhiều. Con xám thì vẫn rất khỏe, chỉ có mấy vệt đen trên chằng cổ và kiềng. Ô quạ rít lên một tiếng ghe chói óc, mặt nó trở nên ma mãnh hơn khi bị sưng, nó có vẻ khát máu hơn và rất muốn thi đấu, nó cứ lồng lộn trong tay Tâm. Hồ 2 bắt đầu, Con xám được đà tấn công hết mình, Đôi chân của nó thật không khác đòn gánh phang ngang. Nét đắc thắng hiện trên cả khuôn mặt của chủ nó. Ô quạ thực hiện một quả rút gáy mạnh khiến con xám bị đau. Gà xám sau đó tóm được mặt con ô, ra một chân làm con ô liểng xiểng vội vã lao ngay vào cánh con xám nhìn như gà sợ đòn. Tâm thót tim. Thắng thì hô hào “ chết gà.... chạy ngay đây này...†Nhưng không, con ô không chạy, nó cắn nách con xám đá một cái “bịchâ€, con gà xám nằm khuỵu xuống đất vươn cổ ra và không thể đứng dậy, Thắng lao đến ôm con xám lên, Ô quạ vẫn đứng đó, đôi mắt mở to và đầy sát khí ...
-------------
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 21/05/2010 lúc 1:55am
Em vừa viết vội 1 đoạn, không được mượt mà cho lắm, mọi người đọc và góp ý nhé
-------------
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 24/05/2010 lúc 2:14am
....ChiêÌ€u dâÌ€n taÌ€n trên con đê đâÌ€u laÌ€ng,nhũng tia năÌng vaÌ€ng voÌ£t cuôÌi cuÌ€ng đang le loÌi trên măÌ£t sông, ánh hoàng hôn xanh xao, tím ngắt gợi cho lòng người trào dâng một nỗi buồn vô tận. MăÌ£t hôÌ€ lăn tăn gơÌ£n soÌng yên bình, ai có biết dưới lớp sóng nhỏ kia là cả một sự vận động mạnh mẽ của những con sóng ngầm? Phía xa xa, đaÌ€n trâu no cỏ bụng căng troÌ€n nôÌi đuôi nhau trên bơÌ€ đê như bức vẽ sinh động của chiếc đèn kéo quân. Tiếng chim dáo dác đập cánh về tổ nghe gấp gáp. Những cành liễu mềm lả lướt khẽ đung đưa theo làn gió hững hờ.... Cảnh vật cô đơn khiến lòng người càng trở nên vắng lạnh. Cũng Tại nơi này đây, Tâm đã tìm thấy tình yêu của mình. Đây là nơi hắn hẹn hò, nó giống như một tổ ấm đối với hắn. Hắn còn nhớ như in nụ hôn đầu đời hắn dành cho Bích. Chao ôi cái cảm giác hôn một người con gái thật diệu kỳ. Giống như khi anh bị say ngất đi vì men rượu, hay sung sướng tột cùng khi được nhìn thấy thiên đường...cảm giác ấy thật khó tả. Có một người đã nói:†Nỗi đau lớn nhất của con người là ôm một ký ức hạnh phúc đã mất...â€...Cái ký ức đó nó luôn hiện về trong hắn mỗi đêm làm hắn thao thức. Hắn đã vui và đã buồn gần đứt sự sống để rồi lúc này vô cảm, trống rỗng. Đáng thương thay cho một gã si tình... Có cái gì đó lăn trên má hắn nóng hổi và rơi xuống tay rồi vỡ ra lạnh ngắt...
...Bóng tối đã bẻ gẫy những tia nắng cuối cùng và ngự trị từ bầu trời đến mặt đất. Tâm ngồi ôm nỗi buồn vô hạn, hắn bây giờ giống như một quả bom đã châm ngòi, sẵn sàng nổ tung, tàn phá tất cả và hủy diệt cả chính mình... Một kẻ tin tưởng vô cùng vào tình yêu như hắn khi mất tình yêu thì quả là một nỗi đau quá nặng nề... Trong lúc thời gian lướt qua một cách lê thê và ảm đạm, một bàn tay ấm nóng nhẹ vuốt lên má Tâm. Tim hắn đứng lịm. Ôi, là em ư? Anh có nắm mơ không? Không ! Đôi tay nhỏ bé, mềm mại này chỉ có thể là của em mà thôi. Dưới ánh trăng mờ nhạt đủ để thấy hai hàng nước mắt ngắn dài đua nhau lăn trên má cô gái trẻ xinh đẹp. Bích nghẹn ngào chẳng nói nên lời. Tiếng nấc nghẹn của nàng làm Tâm cũng không cầm được nước mắt. Quá lâu rồi học không được gặp nhau. Bao nhiêu nhớ nhung, bao nhiêu hoài niệm phút chốc ập về..... Tâm ôm ghì Bích vào lòng, hắn cảm nhận rất rõ sự ấm nóng của nàng. Mùi thơm của tóc nàng gợi tình quá. Bích lặng đi trong ngây ngất. Cơn khát tình của đôi tình nhân trẻ trong một cuộc tình ngang trái giờ đây được cơn mưa tình yêu xoa dịu một cách nhanh chóng. Họ như tan vào nhau, tâm hồn như hòa làm một và cảm giác thì như thăng hoa. Bích khẽ đẩy nhẹ Tâm ra, giọng cô rắn rỏi hơn :
“- Anh...Hồi chiều em thấy bóng anh đi trên đê, em biết anh sẽ ra đây, em...em nhớ anh lắm...â€
Cô gái trẻ lại nấc nghẹn lên từng hồi. Tâm lạnh người. Hắn cảm thấy như hắn gây ra tội gì đó lớn lắm. Hắn khẽ thốt thành lời:
“- Tại anh làm em phải khổ. Anh thật có lỗi với em biết bao...â€
“- Không...anh không có lỗi gì cả, lỗi là tại gia đình em...- Bích phân bua – Anh, ngày mai bên nhà Thắng sẽ mang cau sang hỏi chuyện gia đình em, em không muốn thế, em chir muốn nhận cau của nhà anh thôi, em chỉ là của anh thôi...â€
Tâm chết lặng. Hắn cảm giác như từng thớ thịt của hắn đang run lên rần rật. Cảm giác buồn bã và thất vọng tột cùng nó khiến con người ta trở nên như thế. Hắn nhìn vào mắt người yêu, đôi mắt hắn sâu thăm thẳm và hơi ngây dại... Bích nhìn Tâm với đôi mắt ngấn lệ, khuôn mặt của Tâm trở nên nhòe hơn. Cô thương hắn vô cùng. Như một hành động vô thức, Bích luồn tay ra phía gáy Tâm, nhẹ kéo hắn lại gần hơn và chạm đôi môi đỏ mọng và nóng hổi vào đôi môi lạnh ngắt của hắn. Tâm như sực tỉnh cơn u mê, hắn đắm mình vào cảm giác ngọt ngào do nụ hôn nồng nàn mang lại... Đôi môi mềm mại của Bích khiến hắn không thể rời ra được nữa, không rời được nữa...và cứ thế họ hôn nhau say đắm... Bích đột nhiên dừng lại và nói 1 câu gọn gàng:â€- Hôm nay em sẽ là người của anh...†Tâm xúc động vô cùng, dường như tất cả thương nhớ tràn vào tim hắn, hắn lao vào hôn nàng một cách mãnh liệt. Hắn hôn vào môi, hôn vào cổ, hắn nhẹ nhàng mơn trớn lên ngực nàng, từng cúc áo được mở ra, đôi môi hắn nhẹ nhàng hôn lên ngực nàng....và hắn dần đến gần với nàng hơn... Hắn bị chìm vào một khúc ca hoan lạc... Hai mái tóc ngắn dài trộn vào nhau dưới ánh trăng mờ ảo và làn sương đêm mỏng manh heo hút....
-------------
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 03/06/2010 lúc 11:28pm
Mùa đông đến. Cảm giác lạnh lẽo và khô khan lan tràn khắp các nẻp đường làng. Lũ trẻ con không còn cởi truồng chạy lông nhông ngoài đường nữa, thay vào đó chúng mặc những chiếc áo bông cũ kĩ đã bị sờn nhiều chỗ mặc dù bố mẹ chúng cũng sắm quần áo mới để cho chúng mặc khi năm hết tết đến nhưng đứa nào cũng để dành để chờ mặc tết. Con mương dẫn nước tưới tiêu đã gần cạn hẳn. Người đi làm đồng cũng vãn vưỡn nhiều. Mùi lúa chín thơm ngào ngạt trộn lẫn với hương cỏ, với cái se lạnh, với gió heo may...tạo nên một cái gì đó đậm chất miền bắc...
Trong một khoảng vườn nhỏ, con Ô đang trườn mình phơi cái nắng hiếm hoi những ngày lập đông. Từ lúc hạ gục con xám đến nay, con gà Ô rất được Tâm yêu quý. Nó được vần thêm 2 kì hơi 1 kì đòn nữa. Những chỗ đã cắt lông của nó ngày ngày được phun rượu và xoa bóp thường xuyên nên đỏ au au, chỗ da ở cổ đã nhăn nhúm hơn nhìn rất dày. Thấy chủ lại gần, nó đứng dậy nghênh nghênh để lộ cái bắp đùi vạm vỡ và căng tròn đầy sinh khí của nó cùng với thân hình lực lưỡng, đôi cánh bó sát, nhìn giống như một dũng sĩ vậy. Đôi mắt ếch nâu huyền của nó dường như có hồn hơn, tinh khôn hơn trước... Hôm nay bác cả hẹn Tâm vần gà vì tiết trời không quá lạnh và có nắng se. Đúng giờ hẹn, bác cả tay cầm một con gà bạch nhạn chân trắng chỉ hồng, mắt trắng dã, mỏ trắng tôn làn da đỏ rực của nó trở nên chói lóa hơn, nhìn nó như một cục bông dính máu đào. Con gà rất đỏ khỏe, gương mặt của nó chẳng vô tư chút nào, ánh mắt đau đáu của nó nhìn xoáy vào con Ô cho biết nó là một con gà biết lượng sức và có kinh nghiệm chiến trường nên không coi thường kẻ địch.
Hai bác cháu làm nước cho gà cẩn thận vì cả 2 con đều là gà quý để đá hội làng. Thả gà, Hai con gà một đen một trắng lao vào nhau buông tới tấp. Tâm đứng nhìn mà nhớ đến cái học thuyết âm dương :
“Lưỡng nghi sinh tứ tượng
Tứ tượng đạp đổ thành bát quáiâ€
Hai con gà này giống như hai đối cực của cuộc sống, giống như bóng đêm vĩnh hằng và ánh sáng bất diệt, giống như đạo lý của trời đất và chúng đúng là một sự kì diệu của tạo hóa...
Hai bác cháu Tâm dán mắt vào để xem từng cú đá của con gà mình đang hy vọng sẽ dành chiến thắng trong kỳ hội làng. Con bạch nhạn là một con gà có đôi chân nghệ sĩ. Những cú đá của nó có tính nghệ thuật cao. Đôi chân trắng dường như chỉ vuốt nhẹ lên mặt con Ô mà con này phải lắc mặt vì đau. Khác với con nhạn thì con Ô quả là một hổ tướng. Nó ra chân mãnh liệt và mỗi lần như thế da thịt con nhạn lại phát ra những tiếng :†Bụp!!!â€...
Gần cuối hồ 1, đang lúi húi thông vỉa, con Ô bị dính một đòn bất ngờ của con Nhạn, Bác cả hét lên sôi nổi:
“- Cáo rồi....â€
Tâm giật mình vì cái đòn đó, nhưng sau đó con Ô đã trả lại mấy cái như búa tạ vào hốc nách và kiềng vai gà nhạn. Hết hồ ra làm nước, con gà nhạn bị tím đen vùng ngực và âu cánh trong khi mặt mũi vẫn rất tươi tỉnh, Ô quạ thì bị tát vào mặt nhiều nên hơi híp mắt và bị đen một ít ở gáy do bị cặp mỏ nhiều. Bác cả ôn tồn nói với Tâm:
“Gà đánh kiềng tai hại lắm con ạ, chảy máu ngoài còn chữa được chứ chảy máu trong chả nhẽ mổ phanh ra mà chữa...†Bác cả nói xong cười một tràng sảng khoái. Tâm cũng cười theo. Không khí thật là vui vẻ và thân thiện. Ở cái làng này chơi gà chọi là một môn chơi nghệ thuật thực sự. Việc vần gà luôn được các chủ kê giữ bí mật để không bị lộ lối lộ đòn, nếu lộ ra sẽ bị đối thủ rình mò và cố truy tìm một con khắc lối để trị. Thật công phu. Sau khi làm nước, Con gà Ô và con gà nhạn lại sung khỏe như mới xung trận. Ánh mắt của chúng đầy quyết tâm và mưu lược. Cái cảm nhận khi nhìn vào mắt chúng của Tâm là chúng rất chú trọng đến việc đánh giá và nhìn nhận kẻ địch. Thật là những chú gà lanh lợi. Các cụ chả dạy :†Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng là gì.†Vào hồ 2, chúng dường như đã thăm dò về nhau khá kỹ nên cứ thể trổ đòn sở trường của mình, nhìn cảnh hai con gà tài đánh nhau thật như có ma lực với bất cứ ai. Chúng di chuyển, chúng tấn công, phòng thủ với một sự uyển chuyển đến duyên dáng nhưng đôi chân của chúng thật đáng sợ, Chỉ cần bất giác một chút sẽ thấy, nó đủ sức để nghiền chết kẻ địch trong tích tắc....
Trận vần gà kết thúc ở hồ 2 vì 2 con gà đá quá hết mình. Bác cháu Tâm quyết định dừng lại để giữ sức cho chúng vì chúng quả là những chiến kê hiếm có, họ hy vọng vào kỳ hội làng lần này, gà của họ được tuyên dương và các chủ kê khác sẽ nhìn họ với ánh mắt đầy ngưỡng mộ....
-------------
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 09/06/2010 lúc 7:27am
-âẠỦCon ÃƠ bÃằy giáỪŨ nhÃển phong ẢỔáỪỎ quÃắ con nháỪẸ...- bÃắc cáỨặ nÃỠi. âẠŨ
-âẠỦ VÃằng, con chẢẶm sÃỠc nÃỠ ẢỔÃỨng cháỨƯ ẢỔáỪỎ bÃắc áỨắ, thÃỠc máỨẹy háỨắt ngÃằm, tráỪỎn váỪỈi ngháỪẬ ta phẳắi khÃƠ cho nÃỠ ẢẶn trÃắnh dẳồ máỪắ, tháỪẸnh thoáỨặng con cho nÃỠ ẢẶn lÃỗng ẢỔáỪỐ tráỪẹng gà, cu cáỨễu cÃỠ váỨỪ thÃễch láỨốm bÃắc áỨắ, táỪổ hÃỨt sÃỰn sáỪầt Ãơ, rÃộ yÃếu...âẠŨ
-âẠỦ NẢẶm nay háỪỎi làng ta to láỨốm, làng ta theo táỪầc tháỪŨ váỪỀ anh cáỨặ trong ba thành hoàng cáỪậa ba làng. NẢẶm nay hai làng kia rẳồáỪỈc váỪẮ, háỪỎi to. BÃến hai cÃắi làng ẢỔÃỠ cÃỠ nháỪống ÃƠng già chẳắi gà thÃằm niÃến ráỨầt lÃằu, káỪỰ thuáỨễt cĂẹng vào loáỨắi khÃắ. NáỪỚi tráỪỎi nháỨầt là ÃƠng cáỪầ SiáỪẶn làng ẢỒÃƠng, Gà cáỪậa ÃƠng này nhÃển cÃỠ váỨỪ yáỨƯu sáỪẹc, váỨễy mà lÃỨc xung tráỨễn nÃỠ dĂẹng mÃặnh nhẳồ háỪỚ tẳồáỪỈng. BÃến làng MáỪẦ thÃể pháỨặi káỪẶ ẢỔáỨƯn gà cáỪậa cáỪầ BÃắch, nhÃển ráỨầt láỨỪo kháỨỪo nhẳồng cÃỠ ẢỔÃỗn khiáỨƯn gà khÃắc náỨổm pháỪậ pháỪầc dẳồáỪỈi chÃằn nÃỠ.... CÃỗn nhiáỪẮu cao tháỪậ mà con váỨền chẳồa biáỨƯt ẢỔÃằu, háỪỎi này con sáỨơ ẢỔẳồáỪặc máỪỲ ráỪỎng táỨậm máỨốt....âẠŨ
TÃằm dáỪỐng tai nghe nháỪống láỪŨi BÃắc cáỨặ nÃỠi mà nhẳồ nuáỪỔt táỪềng cháỪố. MÃƠn chẳắi cháỪỄi gà nÃỠ cuáỪỔn hÃỨt con ngẳồáỪŨi ta vào nhẳồ máỪỎt cẳắn láỪỔc láỪỈn cuáỪỔn phẢẶng nháỪống váỨễt trÃến dẳồáỪŨng nÃỠ ẢỔi. NÃỠ cÃƠng phu, cÃỠ máỪỎt chÃỨt gÃể ẢỔÃỠ si mÃế ẢỔiÃến dáỨắi, ẢỔÃƠi lÃỨc nÃỠ ẢỔáỨống cay, ẢỔÃƠi lÃỨc nÃỠ láỨắi ngáỪỄt ngào khÃỠ hiáỪẶu, nÃỠ dáỨễp dáỪẮnh nhẳồ nháỪống cẳắn sÃỠng vÃƠ thẳồáỪŨng...
TáỨƯt ẢỔáỨƯn ráỪỘi. KhÃƠng khÃễ táỨƯt tháỨễt nháỪỎn nháỪỀp. LĂẹ tráỨỪ con thi nhau khoe Ãắo máỪỈi, trÃến nháỪống chiáỨƯc cáỪỚng cĂẹ kẢẹ cáỪậa máỨầy cẢẶn nhà cáỪỚ lÃắc ẢỔÃắc cÃỠ nhà dÃắn cÃằu ẢỔáỪỔi ẢỔáỪỐ. ẢỒÃếm 30 táỨƯt, khÃỠi tráỨống báỪỔc lÃến nghi ngÃỨt táỪề nháỪống báỨƯp láỪễa báỨễp bÃỰng ẢỔun bÃắnh Trẳồng. Làn khÃỠi máỪỐng manh nhẳồ báỪỀ cÃắi láỨắnh buáỪỔt cáỪậa ẢỔÃếm ẢỔÃƠng báỨỪ cong bay ngoáỨổn ngoÃẽo, tiáỨƯng cáỪậi khÃƠ lÃẽo xÃẽo vÃể náỪỘi bÃắnh trẳồng trào nẳồáỪỈc nghe ẢỔáỨƯn vui tai...
BÃến náỪỘi bÃắnh trẳồng bÃẹ táỨỰo, hai máỨỰ con TÃằm ngáỪỘi hàn huyÃến tÃằm sáỪổ, káỪẶ láỨắi nháỪống khÃỠ khẢẶn thuáỨễn láỪặi cáỪậa cáỨặ nẢẶm ẢỔáỪẶ cÃỰng nhau nhÃển láỨắi, cÃỰng nhau táỨễn hẳồáỪỲng cáỨặm giÃắc ẢỔẳồáỪặc sáỪỔng và ẢỔẳồáỪặc làm cháỪậ cuáỪỎc sáỪỔng. CÃắi táỨƯt nghÃẽo nàn cáỪậa máỪỎt ngÃƠi làng nghÃẽo nàn, cáỪậa nháỪống cẢẶn nhà nghÃẽo nàn nÃỠ ẢỔẳắn sẳắ và giáỨặn dáỪỀ nhẳồng nÃỠ cháỪẹa trong nÃỠ cáỨặ máỪỎt giÃắ tráỪỀ mà áỪỲ nẳắi khÃắc khÃƠng tháỪẶ cÃỠ âẠỘ ẢỔÃỠ là giÃắ tráỪỀ tinh tháỨận và giÃắ tráỪỀ nhÃằn vẢẶn cao cáỨặ. ẢỒÃỠ là cÃắi háỪỘn dÃằn táỪỎc, sáỪẹc sáỪỔng trẳồáỪŨng táỪỘn cáỪậa truyáỪẮn tháỪỔng vẢẶn hÃỠa cha ÃƠng.
12h. KhoáỨặnh kháỨốc giao tháỪŨi ẢỔÃặ ẢỔáỨƯn, khÃƠng phÃắo hoa, khÃƠng huyÃến nÃắo, cháỪẸ cÃỠ tiáỨƯng láỨẹm nháỨẹm kháỨần vÃắi cáỪậa nháỪống ngẳồáỪŨi cao tuáỪỚi, tiáỨƯng cẳồáỪŨi khÃỨc khÃễch cáỪậa lĂẹ tráỨỪ con ẢỔẳồáỪặc máỪềng tuáỪỚi, tiáỨƯng chÃỨc máỪềng khe kháỨơ cáỪậa nháỪống ngẳồáỪŨi trong gia ẢỔÃểnh váỪỈi nhau, tiáỨƯng bẳồáỪỈc chÃằn âẠỦxÃƠng nhàâẠŨ .... NẢẶm máỪỈi ẢỔÃặ ẢỔáỨƯn nhẳồ tháỨƯ, láỨởng láỨơ, nháỨỰ nhàng và áỨầm Ãắp. NháỪống chiáỨƯc bÃắnh Trẳồng váỨền cÃỗn nghi ngÃỨt khÃỠi ẢỔẳồáỪặc ẢỔáỨởt lÃến bàn tháỪŨ táỪỚ tiÃến nhẳồ máỪỎt minh cháỪẹng hÃỰng háỪỘn cho sáỪẹc sáỪỔng cáỪậa con ngẳồáỪŨi. NgẳồáỪŨi ViáỪẬt Nam dÃỰ áỪỲ ẢỔÃằu, làm gÃể, dÃỰ giàu, nghÃẽo, dÃỰ sẳồáỪỈng kháỪỚ, dÃỰ no, ẢỔÃỠi, khÃƠng ai là khÃƠng mong ẢỔáỨƯn táỨƯt:
âẠỦThÃắng giÃếng là thÃắng ẢẶn chẳắiâẠŨ
MáỪỄi ngẳồáỪŨi sau máỪỎt nẢẶm làm viáỪẬc váỨầt váỨặ nay cÃỠ máỪỎt khoáỨặng tháỪŨi gian ẢỔáỪẶ ngháỪẸ ngẳắi thẳồ giÃặn và gia lẳồu cáỪỎng ẢỔáỪỘng. MáỪỎt nÃẹt vẢẶn hÃỠa tháỨễt ẢỔáỨởc sáỨốc.
Trong khÃƠng gian tẢẹnh máỪỀch cáỪậa khoáỨặnh kháỨốc giao mÃỰa, TÃằm cáỨậu nguyáỪẬn nháỪống ẢỔiáỪẮu gÃể tẳồáỪỲng nhẳồ xa váỪŨi váỪỈi háỨốn. NháỪống cẳắn giÃỠ láỨắnh kháỨơ lẳồáỪỈt qua hàng mi gáỨậy. Tẳồẳắng lai váỨền cÃỗn áỪỲ phÃễa trẳồáỪỈc...
-------------
|
Tác giả: khoa troc
Ngày đăng: 15/06/2010 lúc 9:49pm
Anh đoán cuối cùng con Ô quạ sẽ chiến thắng nhưng phải để lại chiến trường 1 pha. hehe. Gà thằng Thắng sẽ bị thua.
------------- Caí gì cũng biết 1 tí, nhưng mà tí thì biết cả 2.
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 16/06/2010 lúc 5:14am
khoa troc viết:
Anh đoán cuối cùng con Ô quạ sẽ chiến thắng nhưng phải để lại chiến trường 1 pha. hehe. Gà thằng Thắng sẽ bị thua. |
-------------
|
Tác giả: khoa troc
Ngày đăng: 16/06/2010 lúc 5:43am
Chú thử tả cảnh mỗi lần con Ô quạ ra bờ đê bụi chuối , nó lại nhớ đến em Bịp mơ nào đó xem, dân tình lại ùa vào như trảy hội.
------------- Caí gì cũng biết 1 tí, nhưng mà tí thì biết cả 2.
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 16/06/2010 lúc 5:52am
khoa troc viết:
Chú thử tả cảnh mỗi lần con Ô quạ ra bờ đê bụi chuối , nó lại nhớ đến em Bịp mơ nào đó xem, dân tình lại ùa vào như trảy hội. |
-------------
|
Tác giả: khoa troc
Ngày đăng: 16/06/2010 lúc 6:32am
ôlong viết:
khoa troc viết:
Chú thử tả cảnh mỗi lần con Ô quạ ra bờ đê bụi chuối , nó lại nhớ đến em Bịp mơ nào đó xem, dân tình lại ùa vào như trảy hội. |
| Ấy, đùa vậy thôi, cẩn thận không thành tạp văn
------------- Caí gì cũng biết 1 tí, nhưng mà tí thì biết cả 2.
|
Tác giả: XamHong
Ngày đăng: 16/06/2010 lúc 9:11am
Dạo này bác K lại quan tâm đến thơ văn nhiều hơn gà chọi là thế quái nào nhỉ? Chết thật
------------- Có những thứ ngày thường mình có đc. Lúc mất rồi , mơ ước cũng = không. :)
|
Tác giả: khoa troc
Ngày đăng: 17/06/2010 lúc 7:56am
XamHong viết:
Dạo này bác K lại quan tâm đến thơ văn nhiều hơn gà chọi là thế quái nào nhỉ? Chết thật | Cậu cứ soi tớ, gà chọi là sở thích, văn chương là thư giãn, uống rượu là bắt buộc, nên mới có thơ rằng:
Làm thơ, uống rượu , chọi gà
Cả 3 thứ đó nó mến ta
Gà không biết chọi, thơ không uống
Thử hỏi xa gần ai biết ta....
------------- Caí gì cũng biết 1 tí, nhưng mà tí thì biết cả 2.
|
Tác giả: XamHong
Ngày đăng: 18/06/2010 lúc 6:29pm
khoa troc viết:
XamHong viết:
Dạo này bác K lại quan tâm đến thơ văn nhiều hơn gà chọi là thế quái nào nhỉ? Chết thật | Cậu cứ soi tớ, gà chọi là sở thích, văn chương là thư giãn, uống rượu là bắt buộc, nên mới có thơ rằng:
Làm thơ, uống rượu , chọi gà
Cả 3 thứ đó nó mến ta
Gà không biết chọi, thơ không uống
Thử hỏi xa gần ai biết ta.... |
Thôi thôi, bác lại thơ nữa thì em chịu rồi.
------------- Có những thứ ngày thường mình có đc. Lúc mất rồi , mơ ước cũng = không. :)
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 30/06/2010 lúc 7:32am
...Hội làng năm nay to. Ba làng đổ dồn về tổ chức lễ hội thật trang trọng và khá quy mô. Tuy cái nghèo phủ màu nâu bạc lên đám rước của họ nhưng không vì thế mà hội làng mất vui. Người người kéo nhau đi trảy hội, nhà nhà kéo nhau đi xem rước. Các trò chơi dân gian là một phần không thể thiếu trong các lễ hội kiểu này. Năm nào cũng tổ chức những trò chơi này nhưng chẳng ai chán cả, các trò chơi đó vẫn như có sự lôi cuốn rất mãnh liệt với con người nơi làng quê. Cái làng Đông nhỏ bé cũng có một vài anh việt kiều, xa quê, sống lưu lạc nơi đất khách quê người nhưng cái hồn người nhà quê vẫn sống âm thầm trong tâm can của họ. Cho đến khi hội làng, người ta nhìn nhau, cười với nhau, hỏi han nhau....có vẻ như rất rôm rả. Các đám chơi cuốn hút một số lượng người rất lớn. Nhất là chọi gà. Ngay từ sáng sớm, những chủ gà trong vùng đã cất công mang gà ra sới hội để kịp ghép. Có người mang những tận hai hay ba con ra sới... Những chú gà chiến sừng sực đi lại trong những chiếc lồng tre vẫn thơm mùi tre mới... Có con đỏ chót như quả cà chua, cũng có con da dẻ bình thường, có vẻ không được sung mãn cho lắm... Các chủ gà ngồi sát ngay cạnh con gà chiến cưng của mình quan sát để đề phòng bị đối thủ chơi xấu... Không khí thật náo nhiệt !
Tâm ôm gà Ô trong tay đi ra sới, trong giây phút vô tình Tâm chợt thấy đôi bờ mi cong vút một cách tự nhiên của Bích. Nàng thật đẹp. Cái đẹp phúc hậu và dịu dàng trong tà áo dài truyền thống... Trái tim nhỏ bé của chàng trai trẻ khẽ thót một cái, sự bối rối tràn ra đôi mắt của Tâm, con Ô quạ bỗng cất tiếng gáy khi thấy đối thủ. Tâm lặng lẽ nhốt gà vào lồng. Ở sới hội, Tâm thấy có sự xuất hiện của nhiều tay chơi lão luyện, sự lão luyện của họ như có sức nóng lan toả mạnh mẽ khiến cho những người xung quanh có thể cảm nhận được và cũng có một cái gì hơi đáng sợ nữa. Tâm nhìn thấy Thắng đang ngồi ôm một con gà chuối đỏ ót ngồi cạnh bố Bích đang nói rì rào cái gì đó, Tâm định vờ như không thấy nhưng Thắng đã nhanh miệng gọi : " Tâm, cậu cũng có gà đi chọi cơ à, Con gà Ô còn sống không? Nếu còn chắc là cung bằng trạng con gà chuối này của mình đấy nhỉ..."
Thắng nói trong khi mắt nhẹ liếc sang bên bố Bích, Bố Bích cũng cười lại với Thắng. Tâm dõng dạc:" Cháu chào bác ạ.."- rồi quay sang Thắng nói :" Gà của mình vẫn còn sống, bạn mang sang đây, nếu được thì mình ghép cho thành cuộc..."
-------------
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 30/06/2010 lúc 7:41am
Em viết trong khách sạn, chỗ Lễ Tân kaka, Không viết được nhiều các bác thông cảm, em về em sẽ viết nhiều hơn
-------------
|
Tác giả: vuthang8811
Ngày đăng: 01/07/2010 lúc 12:10am
Hay quá. Vote anh cái. Mà anh ơi sao phần sau lâu thế?kết quả thế nào pos nhanh đi em hok chịu nổi nửa hjc
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 01/07/2010 lúc 1:53am
Đang viết một đoạn dài ngoằng thì mất điện Đau sờ cau quá các bác ơi...
-------------
|
Tác giả: vuthang8811
Ngày đăng: 01/07/2010 lúc 2:21am
sax thế anh đã kịp lưu tý nào vào chưa? Hay die hết rồi
|
Tác giả: khoa troc
Ngày đăng: 01/07/2010 lúc 5:02am
Anh chỉ thích chú tả cảnh nó đạp mái thôi, chứ cứ đánh nhau chán lắm.hehe. Mất hết tính nhân văn....
------------- Caí gì cũng biết 1 tí, nhưng mà tí thì biết cả 2.
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 01/07/2010 lúc 8:03am
khoa troc viết:
Anh chỉ thích chú tả cảnh nó đạp mái thôi, chứ cứ đánh nhau chán lắm.hehe. Mất hết tính nhân văn.... |
-------------
|
Tác giả: bientau
Ngày đăng: 01/07/2010 lúc 9:50am
mất hết tính nhân văn thì ta có tính nhân giống vẫn hay mà, tạo ra đc 1 quãng hứng thú riêng hihihihi
------------- khắc khoải ....
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 01/07/2010 lúc 10:25am
bientau viết:
mất hết tính nhân văn thì ta có tính nhân giống vẫn hay mà, tạo ra đc 1 quãng hứng thú riêng hihihihi |
-------------
|
Tác giả: vuthang8811
Ngày đăng: 01/07/2010 lúc 6:56pm
Phần sau sắp xong chưa anh?hic hay quá anh ak:H
|
Tác giả: minhtue_86
Ngày đăng: 01/07/2010 lúc 9:14pm
tất cả mọi người dang chờ doạn kết của bác đấy.em nghe câu chuyện này cứ như là nên phim rùi ý.cốt chuyện giống lắm
------------- Hãy là chính mình
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 05/07/2010 lúc 6:56pm
...Ánh nắng héo hon của một mùa đông lạnh đậm chất bắc bộ càng khiến cho lòng người tràn ngập niềm vui và hứng thú trong ngày đầu xuân. Tiếng gáy oai hùng của những chú gà chiến truyền cảm hứng cho những ai gần đó. Tiếng gáy gắt gao và dũng mãnh của chúng reo vào lòng người sự phấn chấn khó tả...
Tâm ôm Ô quạ tiến đến gần chỗ Thắng. Con gà lồng lộn trên tay Tâm làm mấy lần Tâm phải vờ thả nó ra rồi bắt lại. Hai con gà được đặt gần nhau để sánh trạng. Con chuối của Thắng có vẻ to cao hơn con Ô của Tâm. hai con gà đứng vươn cổ nghênh chiến, chúng hục hặc nhau, bới đất và lồng lộn. Con chuối nghếch đôi mắt trắng dã lên soi mói tỉ mỉ con Ô, trong khi đó con Ô lặng lẽ cúi cái đầu xuống đất lắc lắc, liếc đôi mắt ếch bao quát toàn diện con chuối nhìn trông rất điêu ngoa. Hai bên quyết định cho gà lên bàn cân, con chuối hơn con Ô 2 lạng thịt. Thắng nói với Tâm:" Hơn thịt không sợ bạn ạ, mình chấp tổng thể 1 hồ, bạn có dám đá không?". Tâm trả lời:" Mình quyết định không đá, không phải đối thủ của nhau thì ko nên gượng ép.." Bên ngoài xì xào, kẻ bảo Tâm sợ, kẻ bảo làm thế là đúng. Tâm nói xong lặng lẽ ôm con Ô trên tay đi ra chỗ bãi cỏ úa ngồi ôm gà. Bố Bích ngồi đó từ lâu theo dõi Tâm ghép gà, Ông khẽ mỉm cười nhìn theo cái bóng dài của cậu trai và nở một nụ cười hài lòng.
Thắng đang cười róc rách với hội bạn bè thì bỗng có 1 người đàn ông mang một con gà xám bạc chân xanh đến đặt cạnh con chuối. Hai con gà nhìn khá tương đương, Con chuối của Thắng cao hơn con xám bạc một chút nhưng lại nặng hơn gần nửa lạng, hai bên đồng ý đá đồng. Con xám cựa dài hơn nên quấn cựa hơn 2 lượt băng dính. Hai bên đưa gà ra làm nước...
Tâm ngồi theo dõi diễn biến của sới hội nhưng trong lòng không hề sốt sắng. Hắn xác định có thể gà sẽ không ghép được nhưng hắn nhất quyết tuân thủ theo lời của bác cả:" Sới gà là một chiến trường, người ta dùng đủ 36 kế của Tôn tử, con mới biết chơi hãy chơi theo kiểu thực dụng, nếu không thể tạo điều kiện tốt nhất cho gà mình thì đừng tạo bất lợi cho nó. Con hãy nhớ, phải nhẫn đến lúc có cơ hội thì mới thể hiện bản lĩnh của mình. Quân tử không cần phải hét lên thiên hạ mới biết, hãy nhớ lời ta." Đang ngồi mông lung, một cụ già ba màu tóc vác một con gà tía mật chân xanh đến đặt trước mặt làm hắn chợt tỉnh. Con tía này đúng là một con gà quý, tía mật chân xanh, tám móng trâu, mắt vàng tủa ra toàn gân máu con người bé tí, cơ thể vạm vỡ, cổ đầu bằng nhau liền lạc, đùi to, bắp vuông và săn, lông mướt rượt, dáng đứng giọt mưa gọn ghẽ...Nhìn con gà ai cũng thèm muốn. Ông già mở lời:"Gà của cháu à, ông cháu mình sánh gà nhé, được thì đá cho vui.."Tâm nhìn vào mắt ông cụ, hắn nhìn thẳng và thấy nó sâu quá, không thấy đáy mắt. Có tiếng vọng từ đằng xa:"Anh Trúc, anh mang gà về chơi à, quý hóa quá..." Một người đàn ông đứng tuổi đi tới, ngay sau đó là cả một chục người nữa cũng đứng tuổi ra chào hỏi người đàn ông già này, trong đó có bố Bích. Thì ra đây là Trúc "bạc" - một tay chơi rất nổi tiếng ở làng bên. Người này nhỏ thó, gọn gàng, đôi mắt sáng quắc, đôi tay gân guốc và màu da nâu tôn lên sức mạnh và sự minh mẫn của ông ta...
Con tía và con Ô bằng cân nhau, con Ô chỉ nhỉnh hơn đúng một vạch nhưng nó lại thấp hơn con tía một chút. Trúc "Bạc" nhìn Tâm xoáy sâu vào tận đáy mắt hỏi:" Cậu đồng ý đá chứ?" Tâm không lấy làm sợ hay bỡ ngỡ, hắn thẳng thắn nói:" Cháu nghĩ hai con gà này cần được so tài..." Hai chủ gà khẽ mỉm cười bắt tay nhau, thế là xong một cuộc ghép gà. Hai bên mang gà ra làm nước để chuẩn bị bước vào trận thư hùng hứa hẹn đầy kịch tính giữa hai con gà cưng của một tay nuôi già và một tay nuôi trẻ và yêu gà...
Chỗ làm nước gà của con tía nhanh chóng bị quây kín bởi nhiều cái đầu xanh và bạc, danh tiếng của Trúc "bạc" không chỉ dừng ở những con gà nổi tiếng không có đối thủ mà còn ở tính tình phóng khoáng và mạnh mẽ. Có rất nhiều kẻ ngưỡng mộ ông. Phía gà Ô chỉ có Tâm và hai ba người bạn và mấy khách thập phương về xem hội tò mò. Tâm cho con Ô uống nước không may nước vào mũi làm da con gà hơi thâm. Ngay lúc đó có một bàn tay ấm nóng đặt lên vai hắn cùng với một tiếng nói trầm hùng:" Cháu để bác cầm cho..." - Tâm sững người khi nhìn thấy người đó, phải, đó là bố Bích...
-------------
|
Tác giả: vuthang8811
Ngày đăng: 05/07/2010 lúc 7:53pm
Hic anh Olong chơi kiểu này chán anh we huhu đang đọc hay phải dừng lại . Em đoán phần sau con Ô quạ đấu với con tía tầm hơn 10 hiệp và dành chiến thắng,cùng với đó là sự đòng ý của bố Bích cho 2 ng lấy nhau:D
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 06/07/2010 lúc 8:33am
...-" Cháu nuôi nó có cẩn thận không?"- Bố Bích hỏi Tâm. -"Thưa bác, cháu chưa một phút lơ là, con gà đang ở đỉnh cao phong độ bác ạ..." -"Ừ, vậy thì tốt rồi, ta tin cháu"... Lời nói đó của bố người thương làm chàng trai trẻ rất xúc động, hắn cảm thấy mình có giá trị, cảm thấy mình có cái gì đó đáng để khoe khoang với ông. Bên sới cạnh đó, con gà của Thắng và của người đàn ông lạ mặt kia đã bắt đầu giao chiến. Gà vừa buông đuôi thiên hạ đã hò hét ầm ĩ, quăng bắt với tốc độ chóng mặt. Người đàn ông chủ gà đối thủ của gà Thắng rất điềm tĩnh khi con gà của Thắng liên tục ra những chân đá cay nghiệt về phía gà của ông ta. Con xám bạc lầm lũi chịu đòn, khuôn mặt nó cũng thể hiện sự chịu đựng đầy cố gắng... Bên này sới, con Ô quạ được bàn tay nhà nghề của bố Bích chăm sóc đã đỏ chót như quả ớt, đứng ngoài nhìn cũng cảm nhận được thần lực của con Ô. Con tía mật giương đôi mắt đầy những tia máu ngoằn ngoèo của nó lên nghênh chiến. Đồng hồ được vặn lại cho tròn giờ. Buông đuôi. Con tía mật phóng mình lao vào đá một chân hết tầm vào con gà Ô. Ô quạ rất bình tĩnh nhảy lùi lại phía sau rồi mau chóng luồn đầu thật nhanh vào háng con gà tía nhanh như một tia chớp, cắn vào bụng con này và đá đòn bưng tô khiến con này lộn phộc một vòng. Cánh cá sấu la hét chấp 9, chấp 8 loạn xạ. Con tía mau chóng lấy lại thăng bằng và quăng người đá cả hai chân vào ngực con Ô khiến Ô quạ văng ra một quãng, hai con soi nhau lắc lắc đầu, đúng là kì phùng địch thủ. Vào díu, Ô quạ mau chóng trổ lối chui rúc, nó chui rất nhuần nhuyễn, Cái lối xuống vỉa, thông chui ôm vác, lên đè ôm đấm đá kiềng vai của nó khiến con tía mật có vẻ khó chịu. Con Ô nhanh chóng thao túng chiến trường gà khi nó liên tục làm con kia điêu đứng trước những đòn kiềng nặng như búa đá. Con tía cũng không phải con vừa, nó thể hiện sự đanh đá của nó khi ra một chân không hề có tiếng đập cánh, con Ô đau đòn đổ sầm ra sới chới với, đuôi và cánh của nó lòa xòa ra, Tâm không thể hiểu cái đòn nhẹ hèo đó trúng vào đâu nhưng quả là đòn đó quá hiểm hóc. Con Ô gần như hết sức lực, cánh hàng xáo la ó chấp tới số...
-------------
|
Tác giả: minhtue_86
Ngày đăng: 06/07/2010 lúc 6:56pm
bác lam em hồi hộp wá
------------- Hãy là chính mình
|
Tác giả: vuthang8811
Ngày đăng: 06/07/2010 lúc 7:03pm
Mỗi ngày 1 đoạn này chết vì đau tim mất :Lhuhu
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 06/07/2010 lúc 9:07pm
Vào đọc cái chuông cũ đi các bác, truyện mới đó
-------------
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 15/07/2010 lúc 10:02am
...Hồ 1 qua đi một cách dữ dội với gà Ô, nó gần như mất kiểm soát. Bố Bích dùng mọi cách để vực con gà Ô dậy, trong khi con này có vẻ rất ngoặt ngoẹo. Đúng lúc đó thì có một người cao to, mặc chiếc áo đen đến vỗ vai người cầm con Ô quạ nói:" Bạn cũ, để đấy tôi cầm cho..." Tiếng nói như tiếng chuông đồng, nghe lanh lảnh và đầy phấn chấn. Bố Bích ngước lên nhìn và ngỡ ngàng như nhận ra điều gì đó quan thật lớn lao:"Trời ơi Quang, Quang "bột" phải không? Thằng khỉ, sao về không báo tao một tiếng, về lâu chưa?....". Quang "bột" ừ một tiếng rồi lấy chiếc khăn chữa từ tay người bạn già, mắt nhìn thẳng vào mắt bạn. Chừng đó thôi cũng đủ để người ta hiểu. Bố bích cười vui vẻ đưa khăn cho bạn mình, ánh mắt đầy tin tưởng. Con Ô sau khi được Quang "bột" chữa khỏe hơn hẳn, ánh mắt nó lại đầy sát khí, những tia máu nhỏ trong mắt như muốn vọt ra, nó lồng lộn định thoát khỏi tay người làm nước để trả đòn thù. Con gà tía dường như chẳng mảy may đau đớn, khuôn mặt nó vẫn đỏ tươi, chỉ trừ cái vùng ngực và diều hơi bị thâm một chút. Hồ 2 lại bắt đầu với ưu thế nghiêng về con Ô. Ô quạ mặc sức tung hoành thao túng chiến trường. Lối của nó mang tính khôn ngoan cao, đạt đến độ ma mãnh. Nó là con gà lên cưa nhuần nhuyễn hai mang, xuống thông vỉa hai mang đá bầu diều và kiềng vai rất nghiệt ngã. Trong khi đó con tía lại là con gà có chân đánh kĩ thuật, mỗi chân đá của nó mang đậm màu sắc chuyên nghiệp. Con tía bị khóa lối, tuy vậy nó cũng không phải hạng vừa, khi con Ô thông vỉa, nó tóm lông lưng và đá kiềng vai, hốc nách, nó đá mạnh đến mức cái đầu cựa toét máu đối thủ của nó còn bị dính lông. Ô quạ vẫn cần cù chạy dưới mải miết, thỉnh thoảng mới lên cưa đá mu lưng. Hết hiệp 2, Ô quạ mặt ướt máu, một cánh bị xệ. Con gà tía lông lá xơ xác nhìn thấy, mặt nó vẫn đỏ tươi nhưng ngực bắt đầu thâm đen thấy rõ, nhất là bầu diều đang có dấu hiệu bị sưng...
...Sới bên cạnh hò hét ầm ĩ khi con chuối của Thắng móc 1 mắt con gà của con gà xám bạc đội bạn. Đó là một cái đòn đẳng cấp, con Chuối tung mình lên cao rồi đá tạt ngang một cái tưởng như trượt, ngay sau đó thì người ta thấy con xám bạc nhắm tịt một mắt rồi chảy nước ra, xẹp hẳn lại. Con chuối được thể tấn công tới tấp làm con xám tối tăm mặt mũi. Thế rồi hiệp 3 đã qua đi. Bạc lúc này Chuối chấp xám một rưỡi. Chủ gà xám ra sức bắt hết tiếng này đến tiếng khác, ghi chép có vẻ rất bận rộn...Ra làm nước con chuối đập cánh gáy vang, sự đẹp trai của nó vẫn hiện diện rõ nét. Trong khi đó, ở một góc xa, người ta đang khâu cái mắt mù của con xám bạc lại. Con này không gáy như con Chuối, bù lại, nó rít như lợn đòi cám. Những gì hiện ra lúc này là một nụ cười mãn nguyện trên đôi môi đã thâm xì vì hút thuốc của người chủ gà...
-------------
|
Tác giả: vuthang8811
Ngày đăng: 16/07/2010 lúc 3:42am
Dạo này anh ôlong bạn ak:H
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 16/07/2010 lúc 4:06am
vuthang8811 viết:
Dạo này anh ôlong bạn ak:H |
Ốm Tối viết tiếp, nhớ vào đọc nhé, không văn của tôi ế thối
-------------
|
Tác giả: vianhmaemmatnick
Ngày đăng: 17/07/2010 lúc 8:57am
sú»‘t ngày đi theo bác VAC nên chuý»ƒn wa viết chuý»‡n như bác VAC ah
------------- yahoo:endlesslove25_3_2001
sdt:0982 889 350
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 17/07/2010 lúc 9:19am
vianhmaemmatnick viết:
sú»‘t ngày đi theo bác VAC nên chuý»ƒn wa viết chuý»‡n như bác VAC ah |
Sao thầy biết
-------------
|
Tác giả: takkoki
Ngày đăng: 20/07/2010 lúc 7:30pm
đề nghị bác tiếp tục viết tiếp phần sau câu chuyện đi
đang hấp dẫn nói lan man chuyện khác làm gì
------------- Ngựa hay chẳng quản đường dài
Nước kiệu mới biết trí trai anh hùng
|
Tác giả: vuthang8811
Ngày đăng: 21/07/2010 lúc 9:27pm
Tác giả: xamchuoichanvang
Ngày đăng: 22/07/2010 lúc 10:38pm
hix.anh này kể chuyện quá hay.quá hấp dẫn.đôi lúc lại pha thêm chút yêu đương mặn lồng quá phê mà lại làm em nhớ lại hôm đi về hà tây mua chim bồ câu thả hội với ông anh.k nhớ có cái ông đấy tên là gì.có con gà tên là Ô Tâm.tâm là người con trai của ông ý.thấy ông hàng xóm kể rằng con gà ô tâm đấy  ăn rất nhiều trận.có trận cuối thắng gà người trung quốc mang sang.trận đấy còn được đăng báo.mà đi đánh toàn 2 bố con đi.đánh thắng là chụp ảnh 2 bố con với con gà.lúc con trai ông ý chết do tai nạn con gà ô tâm đấy cũng chết.xong ông ý bỏ chơi gà luônk chăm chút gà nữa.chỉ nuôi cho vui còn đâu quay sang chim bồ câu.em cũng chả biết thực hư thế nào nhưng mà nhìn gà nhà ông ý khá phết
------------- tôi là duy nhất
SDT:0986.388.562
Em kêu anh bỏ rượu, anh bỏ rượu
Em kêu anh bỏ game, anh bỏ game
Em kêu anh bỏ "gái", anh bỏ "gái"
Em kêu anh bỏ gà , anh bỏ em
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 02/08/2010 lúc 10:10am
file:///C:%5CDOCUME%7E1%5CADMINI%7E1%5CLOCALS%7E1%5CTemp%5Cmsohtml1%5C01%5Cclip_filelist.xml -
file:///C:%5CDOCUME%7E1%5CADMINI%7E1%5CLOCALS%7E1%5CTemp%5Cmsohtml1%5C01%5Cclip_filelist.xml - ...Vé o hẫỮỌ 3, CẫỬẪ éÚ quẫỬẦ vé con téỒa èỎẫỮÀu khéỒ thẫỬà ngẫỬÊt trẫỮẴi. ChéỬng
lao vé o nhau ra èỎéỚn quyẫỬàt liẫỮẺt, nhéỐn chéỬng èỎéẦ khéỞng ai nghèỄ lé èỎang hẫỮỌ ba. Sau
khi giao chéẨn, chéỬng lẫỬỒp tẫỮỄc vé o déỒu. Con éÚ mau chéỜng chui réỬc mẫỮĂt céẦch nhanh
nhẫỬỪn vé khéỄo léỄo vé o bẫỮÊng con téỒa èỎẫỮÃ thẫỮƠc hiẫỮẺn céỬ ậÁẲbẽỘng téỞậÁẴ sẫỮÂ trẽỘẫỮẴng. Con téỒa
thẫỮÃ hiẫỮẺn néỜ lé mẫỮĂt con gé dẫỮỖ. Thay véỐ xoay sẫỮÂ èỎẫỮÃ téỐm bẫỬỖt èỎẫỬỀu éÚ quẫỬẦ, néỜ cẫỬỖn ngay
vé èỎéẦ mu lẽỘng khiẫỬàn gé éÚ lẫỬỖm khi èỎiéỆu èỎẫỮỄng. èÒẫỬỜng cẫỬÊp cẫỮỀa con téỒa thẫỮÃ hiẫỮẺn nẽẦi
nhẫỮỖng thẽỘẽẦng téỒch cẫỮỀa con éÚ.NhẫỮỖng chẫỮŨ chéẨn gé téỒa va vé o èỎẫỮÀu èỎẫỮÃ lẫỬẦi vẫỬàt téỒch khéẦ
trẫỬỀm trẫỮĨng. NhẫỬÊt lé phẫỬỀn èỎẫỬỀu mẫỬƯt cẫỮỀa con éÚ. MẫỬƯt gé éÚ sẽỘng dẫỬỀn véỐ tréỬng quéẦ nhiẫỮÀu
èỎéỚn cẫỮỀa con téỒa. èÒang loay hoay chẫỬẦy dẽỘẫỮẰi, éÚ quẫỬẦ bẫỮÌ con téỒa èỎéẦnh mẫỮĂt èỎéỚn méẪ kẫỮỠ
nhẽỘ trẫỮẴi giéẦng, tiẫỬàng ậÁẲphẫỮÊpậÁẴ khéỞ khan vang léỆn giẫỮỖa èỎiẫỮÃm tiẫỬàp xéỬc giẫỮỖa chéẨn vé
lẽỘng. éÚ quẫỬẦ néỄn èỎau èỎẫỮẰn luẫỮỌn nhanh khi con téỒa chẽỘa kẫỮÌp tiẫỬàp èỎẫỬÊt, éẦnh mẫỬỖt ma quéẦi
cẫỮỀa néỜ loéẦng léỆn èỎẫỮỌng thẫỮẴi sau èỎéỜ lé mẫỮĂt céỬ vung èỎéỞi chéẨn èỎen nhẽỘ hai thanh chéỐ
vé o thẫỬỜng mẫỮĂt béỆn mẫỬƯt gé téỒa khi con né y vẫỮÔa tiẫỬàp èỎẫỬÊt. Gé téỒa déỒnh èỎéỚn lẫỮỌng léỆn
chẫỬẦy quanh sẫỮẰi gẫỬỀn mẫỮĂt véỚng, éỞ quẫỬẦ nhanh nhẽỘ cẫỬỖt lao tẫỮẰi buéỞng téẦt ẫỬỀm ẫỬỀm. Con gé
téỒa nhẽỘ con gé mẫỬÊt hẫỮỌn èỎi lẫỮẴ èỎẫỮẴ quanh sẫỮẰi, mẫỮĂt béỆn mang tai cẫỮỀa néỜ cẫỬỖt khéỞng céỚn
hẫỬẦt méẦu nhéỐn trẫỬỖng nhẫỮÂn. CéẦnh hé ng xéẦo la héỄt, èỎéỂ gé téỒa xuẫỮỎng chẫỬÊp 5. éÚ quẫỬẦ khéẦt
méẦu èỎéẦnh hẫỮĂc tẫỮỎc, èỎéẦnh tẫỮẰi tẫỬÊp khiẫỬàn gé téỒa chao èỎẫỬẪo, céẦi èỎuéỞi cẫỮỀa néỜ xoéỂ ra cẫỮÊp
vé o nhẽỘ sẫỬỖp ngéẪ. TrẫỬỒn chiẫỬàn tẽỘẫỮÂng nhẽỘ sẫỬỖp ngéẪ ngẻỄ théỐ gé téỒa bẫỬÊt thẫỬỀn èỎéẦ mẫỮĂt èỎéỚn
nhẫỬỪ téỆnh, éÚ quẫỬẦ nẫỬƠm xoéỂ ra sẫỮẰi mẫỮĂt céẦch khéỜ hiẫỮÃu. CéỜ lẫỬđ èỎéỜ lé èỎéỚn khẫỮẰp chéỐ chèÃng.
BẫỬẦc léỆn èỎéẦ èỎẫỮỌng.Gé éÚ lẫỬẪo èỎẫỬẪo èỎẫỮỄng dẫỬỒy thẫỮỀ thẫỬà, céỜ vẫỬỮ nhẽỘ néỜ vẫỬÔn chẽỘa tẫỮẸnh téẦo lẫỬỖm,
trong khi gé téỒa èỎang dẫỬỀn phẫỮÊc hẫỮỌi...
file:///C:%5CDOCUME%7E1%5CADMINI%7E1%5CLOCALS%7E1%5CTemp%5Cmsohtml1%5C01%5Cclip_filelist.xml - ...BéỆn kia sẫỮẰi, gé chuẫỮỎi cẫỮỀa ThẫỬỖng liéỆn tẫỮÊc tung èỎéỚn kẫỬàt liẫỮÉu
vẫỮÀ phéỒa con xéẦm bẫỬẦc. NhẫỮỖng céỬ èỎéỚn tẽỘẫỮÂng céỜ thẫỮÃ lẫỮÂ thẫỮÌt toéẦc da vé hẫỬẦ gẫỮÊc ngay
con gé xéẦm. NhẽỘng khéỞng. Con mẫỬỖt céỚn lẫỬẦi cẫỮỀa néỜ èỎéẪ néỜi léỆn tẫỬÊt cẫỬẪ. mẫỮĂt céẦi béỜng
èỎéẦng sẫỮẪ èỎang vẫỬỒt vẫỮẴ trong sẫỮẰi gé . Con xéẦm nhéỐn èỎau thẽỘẽẦng nhẽỘng èỎéỞi mẫỬỖt cẫỮỀa néỜ
tré n ngẫỬỒp nhuẫỮẺ khéỒ mẫỮĂt céẦch khéỜ hiẫỮÃu. Gé xéẦm thẫỮẸnh thoẫỬẪng tung vé i èỎéỚn nhẽỘng khéỞng
èỎéẦng èỎẫỮÃ khen ngẫỮẪi vẫỮÀ phéỒa gé chuẫỮỎi,cuẫỮĂc chiẫỬàn èỎéẪ diẫỮÉn ra nhẽỘ thẫỬà cho èỎẫỬàn hẫỬàt hẫỮỌ
4...
file:///C:%5CDOCUME%7E1%5CADMINI%7E1%5CLOCALS%7E1%5CTemp%5Cmsohtml1%5C01%5Cclip_filelist.xml - ...TrẫỮÂ lẫỬẦi vẫỮẰi trẫỬỒn thẽỘ héỪng giẫỮỖa éÚ quẫỬẦ vé gé téỒa, néỄt lo lẫỬỖng
èỎéẪ hiẫỮẺn réỠ tréỆn khuéỞn mẫỬƯt cẫỮỀa cẫỬẪ 2 chẫỮỀ gé . Hai con gé vẫỬÔn giao chiẫỬàn, dẽỘẫỮẴng nhẽỘ
chéỬng èỎéẪ hiẫỮÃu nhau hẽẦn sau nhẫỮỖng èỎéỚn mang téỒnh chẫỬÊt quyẫỬàt èỎẫỮÌnh. ChéỬng èỎẫỮÀu lé nhẫỮỖng
con gé té i nèÃng. HẫỮỌ ba kẫỬàt théỬc trong sẫỮƠ hẫỮỌi hẫỮĂp chẫỮẴ èỎẫỮẪi. ChiẫỬàn thẫỬỖng vẫỬÔn chẽỘa
nghiéỆng vẫỮÀ con né o, néỄt èỎẫỬỪp té i nèÃng cẫỮỀa èỎéỞi gé èỎéẦng èỎẫỮà ngẽỘẫỮẴi xem thẫỬÊy sung sẽỘẫỮẰng
khi chiéỆm ngẽỘẫỮẦng..
-------------
|
Tác giả: minhtue_86
Ngày đăng: 02/08/2010 lúc 7:34pm
hi em là người mở hàng.chúc bác đắt khách nhé! nâu rùi mới thấy bác viết tiếp,nhưng ít wá.
------------- Hãy là chính mình
|
Tác giả: vuthang8811
Ngày đăng: 02/08/2010 lúc 10:44pm
Hay quá
-------------
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 03/08/2010 lúc 7:35am
Cảm ơn các bạn. Ôlong sẽ viết hết mình khi có thời gian
-------------
|
Tác giả: gamaito
Ngày đăng: 05/08/2010 lúc 12:01am
Tác giả: xamchuoichanvang
Ngày đăng: 05/08/2010 lúc 6:11am
hihi.anh này chắc đợi tìm mái cho ô quạ đây mà
làm anh em xót ruột quá
------------- tôi là duy nhất
SDT:0986.388.562
Em kêu anh bỏ rượu, anh bỏ rượu
Em kêu anh bỏ game, anh bỏ game
Em kêu anh bỏ "gái", anh bỏ "gái"
Em kêu anh bỏ gà , anh bỏ em
|
Tác giả: nguyenlam
Ngày đăng: 05/08/2010 lúc 9:42am
đúng đấy anh ah anh hùng cũng phải có mỹ nhân chứ đây một con gà tài thế cũng phải cho e nó một hồng nhan sứng tầm để còn có những phần kết có hậu chứ
------------- giới hạn nào cho chúng ta
|
Tác giả: gamaito
Ngày đăng: 05/08/2010 lúc 6:21pm
Ôquạ của Ôlong có giống em này không?
|
Tác giả: gamaito
Ngày đăng: 08/08/2010 lúc 4:15am
Ôlong ơi ới ời Ôlong. ko nhanh Ô quạ thua mất rồi kìa.
|
Tác giả: Sỹ Chúc
Ngày đăng: 08/08/2010 lúc 5:59am
gamaito viết:
Ôquạ của Ôlong có giống em này không?
|
đang cần con gà như thế này...chuyển nhượng thì alo nhe bác ơi....
------------- Vạn sự tùy Duyên!
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 08/08/2010 lúc 7:14am
Tác giả: gamaito
Ngày đăng: 08/08/2010 lúc 7:48am
Hình đó mình thấy đẹp nên sưu tầm đấy. Nếu Em nó mà của mình thì..hì hì.. xin lỗi Ôlong nhé.
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 08/08/2010 lúc 7:57am
gamaito viết:
Hình đó mình thấy đẹp nên sưu tầm đấy. Nếu Em nó mà của mình thì..hì hì.. xin lỗi Ôlong nhé. |
Con này đẹp quá. Nhìn là mê liền. Con Ô ngày trước của mình cơ thể cũng cường tráng thế đấy,nhwngx con gà tài năng thường có sức khoẻ phi thường. Cái dáng con này không chê được cái gì bạn nhỉ
-------------
|
Tác giả: xamchuoichanvang
Ngày đăng: 08/08/2010 lúc 7:58am
Tác giả: gamaito
Ngày đăng: 08/08/2010 lúc 8:34am
Tác giả: gamaito
Ngày đăng: 08/08/2010 lúc 8:37am
Bạn hỏi mình, mình biết hỏi ai?
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 08/08/2010 lúc 8:46am
Nhốt con này một bên, một bên nhốt con nhạn chân trắng mỏ trắng mắt trắng thì ôi ôi ôi....
-------------
|
Tác giả: gamaito
Ngày đăng: 08/08/2010 lúc 9:51am
ôlong viết:
Nhốt con này một bên, một bên nhốt con nhạn chân trắng mỏ trắng mắt trắng thì ôi ôi ôi.... |
Nhốt Ô quạ một bên, còn bên kia nhốt em nào đây Ô long?
(Ảnh sưu tầm đấy)
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 08/08/2010 lúc 7:36pm
Con cựa dài
-------------
|
Tác giả: gamaito
Ngày đăng: 20/09/2010 lúc 8:24am
Anh chàng Ô quạ này chắc thành "Ô Vỡ" rồi quá.
|
Tác giả: linhkexulang
Ngày đăng: 12/10/2010 lúc 9:13am
anh ơi không nhanh con ô quạ chạy làng rồi kìa
------------- vợ : cai ngiện đi Chồng: Cai là cai thế đ' nào, tốn bao nhiêu tiền mới nghiện được đấy, bảo cai là cai ngay được à !!
|
Tác giả: dutoetvp
Ngày đăng: 14/10/2010 lúc 2:10am
Bài này mình thấy bên ganoi.com và cũng kết thúc đến đây.
Suy ra là có người cóp lại mà không biết là của ai à.
------------- 0984243025
levandu.c10ql3@gmail.com
anhlaanhdu@yahoo.com
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 14/10/2010 lúc 2:54am
Của tôi. Dạo này bận nên chưa viết thêm
-------------
|
Tác giả: linhkexulang
Ngày đăng: 15/10/2010 lúc 2:52am
kiện anh ôlong nhá viết truyện anh em đang cao hứng thì lại tạm ngưng kiểu này em chít vì tò mò mất
------------- vợ : cai ngiện đi Chồng: Cai là cai thế đ' nào, tốn bao nhiêu tiền mới nghiện được đấy, bảo cai là cai ngay được à !!
|
Tác giả: hoahaiyen
Ngày đăng: 19/10/2010 lúc 6:16pm
ôlong (gadonvietnam) = noidong (ganoi)
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 20/10/2010 lúc 5:35am
Hồ 4 bắt đầu trong sự hồi hộp. Buông đuôi, hai con gà lao vào nhau giao chân mạnh mẽ. Ô quạ vung đôi chân lên như múa trên không trung, các ngón chân cào vào ngực con tía làm lông bay tơi tả. Trong một đòn buông vô tình, con gà tía nhảy vùng lên không trung một cách hoàn toàn bất ngờ... Một tay cá sấu hét lên :†mất mắt....mất mắt rồi bà con ơi......â€. Mắt trái của con gà tía nhắm tịt. Nó mất mắt thật. Ô quạ được thể lao vào đánh đá tưng bừng. Những cú đá mang đầy màu sắc huỷ diệt, chân của nó văng vào mang tai và hầu con tía làm bật lên những tiếng rất kêu. Con tía tỏ ra vô cùng đau đớn và đuối sức. Cánh nó xệ xuống che đầu gối trông đến thảm hại. Nó loay hoay xoay cái mắt còn lại để tìm cách ra đòn nhưng con Ô quá nhanh và dữ dằn, khi con tía chưa kịp quay trở lại để nhìn thì gà Ô tóm gáy đá mu lưng như gõ trống làm con tía tái thâm mặt. Thế trận lúc này nghiêng hẳn về phía con Ô. Bạc lúc này giá 2...giá 3 mà không ai dám bắt kể cả chủ gà tía. Không khí tại sới hội như cái lưỡng nghi nửa đen nửa trắng. Bên gà Ô thì hả hê, sung sướng. Bên gà tía thì hồi hộp, lo lắng. Gà tía cố gắng chứng tỏ nó là một con gà rất dữ khi nó cắn đá lung tung với một tinh thần thi đấu rất quyết liệt và đầy hận thù....
Bên này sới, Con gà xám bạc dần dần lấy lại thế trận khi nó ra những đòn rất mạnh về phía con chuối. Nó đá ít đòn nhưng một đòn đáng một đòn, mỗi chân đá của nó đều khiến con chuối phải ngả nghiêng. Chủ gà xám vui lộ ra mặt. Trong khi đó thì Thắng ngày càng lo lắng cho con gà của mình. Nhịp độ trận đấu đang đều đều bỗng con gà chuối lao nhanh vào đánh lấy đánh để khiến cho con xám bạc tối tăm mặt mũi. Những đòn vũ bão đó giống như cơn gió mạnh thổi tốc đám lá khô. Con gà xám điêu đứng nhưng người ta như nhìn thấy lửa trong đôi mắt của nó, nó cứ lao vào cho con kia đánh như một con gà mất trí. Thắng cười rất đắc ý.....
-------------
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 20/10/2010 lúc 5:35am
Đi làm về nhớ anh em, nhớ gà viết được có vài chữ. Anh em đọc tạm
-------------
|
Tác giả: linhkexulang
Ngày đăng: 21/10/2010 lúc 8:17am
hay quá
------------- vợ : cai ngiện đi Chồng: Cai là cai thế đ' nào, tốn bao nhiêu tiền mới nghiện được đấy, bảo cai là cai ngay được à !!
|
Tác giả: vianhmaemmatnick
Ngày đăng: 25/10/2010 lúc 4:10am
không viết tiếp đi à
------------- yahoo:endlesslove25_3_2001
sdt:0982 889 350
|
Tác giả: Xamchanxanh_hy
Ngày đăng: 02/11/2010 lúc 7:09am
viết tiếp đi anh ơi hay quá
------------- Hãy luôn là chính mình
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 04/11/2010 lúc 9:26pm
Sau một sê ri đòn như vũ bão, con gà chuối chậm hẳn lại. Con xám bạc thì cứ trơ gan đứng trụ tài tình. Đúng là nhất lỳ nhì cùn. Thỉnh thoảng nó lại ra chân hết sức chững chạc và cay độc như thể nó chưa từng bị mù mắt và bị đánh te tua vậy. Nó có tinh thần thi đấu hết sức quả cảm, quyết liệt. Mặc dù da thịt bầm nát, máu me chan hoà nhưng ý chí sắt đá của nó khiến cho tất cả những người đứng xem trận thư hùng đều phải nể phục. Lúc này cảm giác của những người phe xám bạc xem có vẻ hơi an tâm với sự quyết tâm của nó. Con mắt còn lại sáng như sao, cơ thể nhàu nát vì đòn nay vuông vắn hẳn so với các hồ đấu trước. Nó có vẻ đã phục hồi. Trong khi đó người ta ngày càng thấy dấu hiệu của con gà chuối, nó đang xì hơi thấy rõ. Những đòn chí tử của con xám bạc đang phát huy tác dụng. Đầu mào con gà chuối hơi thâm không hiểu là do bị đánh vào hay do ngấm lạnh, mặt mũi của nó sưng híp dần dần, cái gò má ngày càng dô cao làm cản trở bớt tầm nhìn. Hai con gà bắt đầu đứng nước khuya...
Bên này sới, ô quạ chiếm thế thượng phong, nó tràn vào đánh ngang rồi lại đánh dọc, đánh hầu rồi đánh mang tai... Con tía xem chừng nao núng lắm rồi. Sau mỗi đòn của con gà Ô, con tía dường như phải gồng mình chịu đựng, Cái đuôi nó xập xoè giữ thế nhìn như sắp ngã. Đương dưng con tía nhảy xổ lên thu hết tàn lực ra những đòn mãnh liệt về phía Ô quạ, một đòn hầu trực diện khiến mặt gà ô lệch ngược về phía lưng phát ra tiếng kêu rất giòn tai :â€Bốp !!!...â€, tiếp đến là một đòn vào đốc cổ, rồi một đòn nữa trúng vai khiến gà Ô lệch hẳn về một bên, liểng xiểng...Trong lúc nao núng nhất, gà Ô như bừng tỉnh chui thật nhanh vào bụng con tía, cánh hàng xáo la hét ầm ĩ tưởng Ô quạ sắp chạy, bạc nhảy lên bảy, rồi lên tám, lên bằng.... Không khí vô cùng ồn ào và sôi động, Bất thần Ô quạ đội ngược gà tía lên, hất tung con này về phía sau lưng rồi quay ngoắt lại ra một đòn mu lưng nghiệt ngã. Người ta nhìn thấy rõ cái giây phút đó, ánh mắt con gà Ô như một tia sét – sáng láng và bất ngờ, cú đá mã kị trúng ngay phần phổi của con tía khiến con này tím tái mặt mũi và nằm phủ phục dưới đất. Chỉ đợi có thế, Ô quạ nhảy xổ vào đấm đá túi bụi, con tía chỉ ngỏng đầu lên mổ lại một cái thật khẽ rồi lại nằm im chịu trận. Một lúc sau nó lịm hẳn đi, ô quạ lấy chân khào khào lên mặt đất, nó đập cánh gáy vang ngay trong sới....
-------------
|
Tác giả: linhkexulang
Ngày đăng: 04/11/2010 lúc 11:46pm
hay quá anh ơi
------------- vợ : cai ngiện đi Chồng: Cai là cai thế đ' nào, tốn bao nhiêu tiền mới nghiện được đấy, bảo cai là cai ngay được à !!
|
Tác giả: Gentle2008
Ngày đăng: 05/11/2010 lúc 3:22am
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 05/11/2010 lúc 7:00am
Được khen sướng thế chứ lị
-------------
|
Tác giả: linhkexulang
Ngày đăng: 05/11/2010 lúc 7:02am
ôlong viết:
Được khen sướng thế chứ lị | sướng thế còn gì .tiếp đi anh ơi
------------- vợ : cai ngiện đi Chồng: Cai là cai thế đ' nào, tốn bao nhiêu tiền mới nghiện được đấy, bảo cai là cai ngay được à !!
|
Tác giả: Xamchanxanh_hy
Ngày đăng: 08/11/2010 lúc 4:24am
Tác giả: choigachoi
Ngày đăng: 18/11/2010 lúc 1:56am
olong viết hay quá
thế còn nữa không đấy? hay như vậy là hết rồi
mình đi làm mà cứ mê đọc truyện của olong thế này không khéo bị sa thải về nuôi gà mất hiiiiiii
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 18/11/2010 lúc 2:21am
Vẫn coÌ€n baÌc aÌ£, em rảnh luÌc naÌ€o laÌ€ em viêÌt. Tuy không hẳn laÌ€ đam mê nhưng noÌ laÌ€ môÌ£t sở thiÌch trong rất nhiêÌ€u sở thiÌch của em. Cảm ơn baÌc yêu thiÌch truyêÌ£n của em
-------------
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 18/11/2010 lúc 2:55am
LaịẪi noịÀi èỎéỆịÀn cuéỞịẪc chiéỆịÀn giẽỘịÃa gaịÁ chuéỞịÀi cuịẸa ThèÃịÀng vaịÁ
con xaịÀm baịẪc, tréẨịẪn chiéỆịÀn sinh tẽỘịẸ ngaịÁy caịÁng trẽẦịẸ néỆn khéỞịÀc liéỆịẪt mèÃịẪc duịÁ
caịẸ hai coịÁn gaịÁ èỎaịÃ thẽỘẽẦng tiịÀch èỎéẨịÁy miịÁnh. Con xaịÀm baịẪc ngaịÁy caịÁng théỆịẸ
hiéỆịẪn noịÀ laịÁ méỞịẪt con gaịÁ béỆịÁn biịẸ vaịÁ èỎéẨịÁy yịÀ chiịÀ chiéỆịÀn èỎéẨịÀu. GaịÁ chuéỞịÀi
èỎaịÃ èỎuéỞịÀi sẽỘịÀc, théẨịÁn lẽỘịẪc ban èỎéẨịÁu nay tẽỘẽẦịẸng khéỞng coịÁn néỞịẸi èỎéỆịÀn méỞịẪt phéẨịÁn ba. NhiịẪp èỎéỞịẪ tréẨịẪn
èỎéẨịÀu chéẨịẪm laịẪi hèÃịẸn so vẽẦịÀi luịÀc ban èỎéẨịÁu, gaịÁ xaịÀm thiịẸnh thoaịẸng laịẪi èỎaịÀnh
héẨịÁu, nhẽỘịÃng èỎoịÁn héẨịÁu phaịÀt ra tiéỆịÀng kéỆu nghe ngoịẪt liịẪm léỞịÃ tai. GaịÁ chuéỞịÀi
cuịÃng ra èỎoịÁn nhẽỘng nhẽỘịÃng èỎoịÁn èỎaịÀnh èỎoịÀ thẽỘẽẦịÁng vaịÁo kiéỆịÁng vaịÁ dẽỘẽẦịÁng nhẽỘ
khéỞng èỎuịẸ maịẪnh èỎéỆịẸ gaịẪt con xaịÀm ra khoịẸi cuéỞịẪc chẽẦi. Hai con gaịÁ nhiịÁn réẨịÀt
méỆịẪt moịẸi taịẪo cho ra caịẸm giaịÀc èỎang nhiịÁn théẨịÀy ngoịẪn èỎeịÁn lay lèÃịÀt trẽỘẽẦịÀc
gioịÀ. TréẨịẪn èỎéẨịÀu cẽỘịÀ diéỆịÃn ra nhẽỘ théỆịÀậÁẾ
BéỆn naịÁy
sẽẦịÀi, èÒuịÀng luịÀc éÚ quaịẪ vẽỘịÁa dẽỘịÀt tiéỆịÀng gaịÀy thiịÁ héỆịÀt héỞịÁ. BéỆn èỎéỞịẪi gaịÁ tiịÀa
nhanh choịÀng mang noịÀ véỆịÁ goịÀc nghiịẸ èỎéỆịẸ léẨịÀy laịẪi sẽỘịÀc chiéỆịÀn èỎéẨịÀu bèÃịÁng moịẪi
caịÀch. NhẽỘịÃng tay theo gaịÁ tiịÀa chaịẪy véỞịẪi laịẪi véẨy kiịÀn chéỞịÃ laịÁm nẽỘẽẦịÀc cuịẸa
con tiịÀa. NgẽỘẽẦịÁi ta xiịÁ xaịÁo baịÁn taịÀn héỆịÀt lẽẦịÁi, keịẸ thiịÁ baịẸo con éÚ ậÁẲ CaịÀo
èỎéỆịẸu théỞi!!!ậÁẴ, keịẸ thiịÁ noịÀi con tiịÀa héỆịÀt cẽẦ héỞịẪi chiéỆịÀn thèÃịÀng réỞịÁi viịÁ éÚ
quaịẪ quaịÀ sung maịÃn. NhiéỆịÁu aịÀnh mèÃịÀt hẽỘẽẦịÀng sang béỆn phiịÀa gaịÁ éÚ, Quang béỞịẪt
laịÁm nẽỘẽẦịÀc nhiịÁn réẨịÀt èỎiéỆịẪu nghéỆịẪ, dẽỘẽẦịÁng nhẽỘ khéỞng coịÀ méỞịẪt èỎéỞịẪng taịÀc thẽỘịÁa
naịÁo xuéẨịÀt phaịÀt tẽỘịÁ èỎéỞi tay taịÁi hoa éẨịÀy. GaịÁ éÚ hèÃng haịÀi laịẪ thẽỘẽẦịÁng, noịÀ
riịÀt daịÁi nhẽỘ huịÁ doịẪa con gaịÁ tiịÀa. GaịÁ tiịÀa sau khi èỎẽỘẽẦịẪc chẽỘịÃa chaịẪy nhiéỆịẪt
tiịÁnh coịÀ veịẸ héỞịÁi tiịẸnh hẽẦn, noịÀ cuịẪc cuịẪc trong céỞịẸ hoịẪng. GaịÁ éÚ céẨịÀt tiéỆịÀng
gaịÀy gèÃịÀt nhẽỘ méỞịẪt tiéỆịÀng quaịÀt. GaịÁ tiịÀa cuịÃng khéỞng vẽỘịÁa, ngẽỘẽẦịÁi ta théẨịÀy noịÀ
héỞịÁi laịẪi réẨịÀt nhanh vaịÁ céẨịÀt tiéỆịÀng gaịÀy èỎaịÀp traịẸ. TéẨm coịÀ caịẸm giaịÀc con gaịÁ
tiịÀa nhẽỘ phẽỘẽẦịẪng hoaịÁng lẽỘịẸa séỞịÀng déẨịẪy tẽỘịÁ èỎéỞịÀng tro taịÁn, caịẸm giaịÀc nhẽỘ
tréẨịẪn thẽỘ huịÁng mẽẦịÀi chiịẸ bèÃịÀt èỎéẨịÁuậÁẾ
-------------
|
Tác giả: choigachoi
Ngày đăng: 18/11/2010 lúc 3:08am
con gà ô trong hình đẹp quá
nhìn nó toát nên một cái gì đó rất đẹp và huyền bí
mình sẽ cố tìm một em ô quạ để về làm bạn voi em bạch nhạn cua mình
nếu đc một đôi như vậy thì phê quá đi hiiiiiiiiii
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 18/11/2010 lúc 3:53am
Tác giả: luc_dinh
Ngày đăng: 18/11/2010 lúc 7:00am
Anh Ôlong ơi, ngày mai a viết tiếp nhé,hay và lôi cuốn lắm,sáng tác này của anh in thành sách cũng giá trị lằm,nhưng kết thúc Gà Ô quạ ....có được e mái nào để động viên ko a,hihi,
------------- ____Linh_Kê____
(^_^):0985.595.369:(^_^)
|
Tác giả: tía lai
Ngày đăng: 15/12/2010 lúc 2:17am
hok có gì để nói đc nữa hay quá
-------------
Nói Hay Nói Tài Phải Bằng Đòn Bằng Tiền Mới Phục
WWW.GACHOI.VN
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 02/01/2011 lúc 9:01pm
TréẨịẪn thẽỘ huịÁng naịẸy lẽỘịẸa giẽỘịÃa hai con gaịÁ laịÁm cho nhẽỘịÃng
ngẽỘẽẦịÁi chẽỘịÀng kiéỆịÀn èỎi héỆịÀt tẽỘịÁ caịẸm xuịÀc naịÁy èỎéỆịÀn caịẸm xuịÀc khaịÀc. ThaịÀi èỎéỞịẪ
vaịÁ phong caịÀch chiéỆịÀn èỎéẨịÀu cuịẸa gaịÁ tiịÀa théỆịẸ hiéỆịẪn méỞịẪt caịÀi giịÁ èỎoịÀ réẨịÀt
nhaịÁ nghéỆịÁ, réẨịÀt doịÁng giéỞịÀng vaịÁ chuyéỆn nghiéỆịẪp, méỞịẪt thaịÀi èỎéỞịẪ réẨịÀt gaịÁ
choịẪi. éÚ quaịẪ thiịÁ théỆịẸ hiéỆịẪn sẽỘịẪ hung baịẪo, baịẸn tiịÀnh cuịẸa noịÀ léẨịÁm liịÁ, luịÀc
naịÁo cuịÃng coịÀ veịẸ èỎèÃm chiéỆu suy nghiịÃ, noịÀ nheịẪ nhaịÁng rẽỘẽẦịÀn céỞịẸ léỆn, èỎẽỘa cèÃịẪp
mèÃịÀt éỆịÀch léẨịÁm liịÁ hẽỘẽẦịÀng véỆịÁ phiịÀa èỎéỞịÀi thuịẸ riịÀt léỆn méẨịÀy héỞịÁi.
VaịÁo hiéỆịẪp nèÃm, hai con gaịÁ giao chéẨn méỞịẪt caịÀch géẨịÁn nhẽỘ
thuịẸ tuịẪc réỞịÁi nhanh choịÀng vaịÁo diịÀu. Con gaịÁ tiịÀa méẨịÀt mèÃịÀt nhẽỘng véẨịÃn thi
èỎéẨịÀu réẨịÀt chẽỘịÃng chaịẪc, méỞịÃi léẨịÁn gaịÁ éỞ méỞịẸ vaịÁo mang méẨịÀt mèÃịÀt laịÁ con gaịÁ
tiịÀa ganh léỆn réỞịÁi lao ngẽỘẽẦịÁi vaịÁo cheịÁn khiéỆịÀn con éỞ biịẪ méẨịÀt théỆịÀ èỎaịÀ khéỞng
théẨịẪt chéẨn, réỞịÁi noịÀ xoay trẽẦịẸ théẨịẪt nhanh sang mag kia nhèÃịÁm thèÃịẸng mang tai
con éỞ maịÁ phoịÀng èỎoịÁn. GaịÁ éỞ biịẪ diịÀnh méẨịÀy èỎoịÁn mang tai èỎau èỎiéỆịÀng, noịÀ nhanh
choịÀng chui tréỞịÀn trẽẦịẸ laịẪi, dẽỘẽẦịÁng nhẽỘ noịÀ hiéỆịẸu èỎéẨy chẽỘa phaịẸi luịÀc èỎéỆịẸ kéỆịÀt
thuịÀc tréẨịẪn èỎéẨịÀu. Khi gaịÁ éỞ giẽỘịÃ théỆịÀ théỞng viịẸa èỎaịÀnh kiéỆịÁng vai lẽỘng thiịÁ gaịÁ
tiịÀa théẨịẪt sẽỘịẪ nao nuịÀng. MéẨịÀt èỎi méỞịẪt con mèÃịÀt khiéỆịÀn téẨịÁm nhiịÁn cuịẸa noịÀ biịẪ
haịẪn chéỆịÀ èỎi méỞịẪt nẽỘịẸa. éÚ quaịẪ toịẸ ra réẨịÀt ma maịÃnh khi noịÀ liéỆn tiéỆịÀp èỎaịÀnh
vaịÁo mang muịÁ cuịẸa con gaịÁ tiịÀa, nhẽỘịÃng èỎoịÁn meịÀ théẨịẪt dẽỘịà dèÃịÁn khiéỆịÀn cho ai
xem cuịÃng phaịẸi suyịÀt xoa cho gaịÁ tiịÀa. GaịÁ éỞ luéỞịÁn xuéỞịÀng viịẸa caịÀnh, toịÀm
gaịÀy con tiịÀa giéẨịẪt ngẽỘẽẦịẪc laịẪi réỞịÁi ra chéẨn, ngẽỘẽẦịÁi ta nhiịÁn théẨịÀy roịÃ chéẨn
phaịẸi noịÀ cèÃịÀm vaịÁo lẽỘng con tiịÀa, cuịÁng luịÀc èỎoịÀ chéẨn traịÀi phang thèÃịẸng vaịÁo
héẨịÁu hoịẪng laịÁm cho con gaịÁ tiịÀa phaịẸi kéỆu ậÁẲ oịÀec ậÁẲ léỆn méỞịẪt tiéỆịÀng viịÁ khoịÀ
thẽẦịẸ. CaịÀnh caịÀ séẨịÀu béỆn ngoaịÁi quèÃng bèÃịÀt loaịẪn xaịẪ, ra vaịÁo liéỆn tuịẪc, dẽỘẽẦịÁng
nhẽỘ kéỆịÀt quaịẸ tréẨịẪn èỎéẨịÀu èỎaịÃ éẨịÀn èỎiịẪnh. Con gaịÁ tiịÀa truịÀng méẨịÀy èỎoịÁn hiéỆịẸm
hoịÀc èỎi nhẽỘng ngẽỘẽẦịÁi say rẽỘẽẦịẪu trong sẽẦịÀi, chéẨn nam èỎaịÀ chéẨn chiéỆu, léỞng noịÀ xẽẦ
xaịÀc vaịÁ xuịÁ léỆn, ngẽỘẽẦịÁi noịÀ nhẽỘ beịÀ èỎi viịÁ quaịÀ èỎau èỎoịÁn. BéỞịÃng dẽỘng éÚ quaịẪ ra
èỎoịÁn déỞịÁn déẨịẪp aịÀp èỎaịẸo con tiịÀa, noịÀ cèÃịÀn èỎaịÀ loaịẪn xaịẪ, èỎéỞi chéẨn cuịẸa noịÀ
traịÁn èỎéẨịÁy sinh lẽỘịẪc vaịÁ sẽỘịẪ tẽỘịÀc giéẨịẪn phang vaịÁo ngẽỘẽẦịÁi, vaịÁo mèÃịẪt gaịÁ tiịÀa.
GaịÁ tiịÀa laịẸo èỎaịẸo mèÃịÀt liéỆịÀc ngang, noịÀ cèÃịẪp chèÃịẪt réỞịÁi èỎaịÀnh méỞịẪt èỎoịÁn meịÀ
réẨịÀt nghiéỆịẪt, chéẨn traịÀi noịÀ kéỆ vaịÁo héẨịÁu, chéẨn phaịẸi noịÀ phoịÀng ngoịẪn cẽỘịẪa èỎéỞịẪc
vaịÁo èỎuịÀng gaịÀy con gaịÁ tiịÀa khiéỆịÀn gaịÁ tiịÀa kéỆu léỆn thaịẸm thiéỆịÀt méỞịẪt tiéỆịÀng
réỞịÁi mang caịÀi èỎéẨịÁu maịÀu me nhaịÁo ra khoịẸi sẽẦịÀi. KhéỞng khiịÀ nhẽỘ vẽẦịÃ oịÁa viịÁ cuịÀ
èỎaịÀnh èỎéẨịÁy nghéỆịẪ thuéẨịẪt cuịẸa gaịÁ éỞ vaịÁ sẽỘịẪ cuịÀi èỎéẨịÁu chiịẪu thua cuịẸa gaịÁ tiịÀa.
èÒéỞịẪi gaịÁ tiịÀa xin béỆ thua. TéẨm nhaịẸy nhaịÁo vaịÁo éỞm gaịÁ éỞ vẽẦịÀi niéỆịÁm vui khéỞng
cuịÁng. Bao nhiéỆu kiịẸ niéỆịẪm, bao nhiéỆu kiịÁ voịẪng èỎaịà èỎẽỘẽẦịẪc èỎéỆịÁn èỎaịÀp bèÃịÁng méỞịẪt
chiéỆịÀn thèÃịÀng réẨịÀt ngoịẪt ngaịÁo vaịÁ èỎéẨịÁy kiịẪch tiịÀnh. éÚ quaịẪ gaịÀy réẨn tréỆn tay
TéẨmậÁẾ
-------------
|
Tác giả: Gadon_ThanhHoa
Ngày đăng: 17/01/2011 lúc 5:59am
tuý»‡t vời...
văn phong rất khá...
tiếp tục đi anh...
làm sao cho kết thúc Tâm lấy đc Bích vs Ô qúº¡ lấy đc em miss chicken nào của bố Bích là có hậu nhất...
hjhjhjhj....
------------- /''''''\/''''''\ /'\ ___
Ỹ_0Ỹ'Ỹ0ỸỸ0Ỹ'Ỹ0_Ỹ__ỸOỸ__Ỹ Ỹ___
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 17/01/2011 lúc 6:08am
Lấy làm gì mất hay. Yêu để đấy thôi. Gà đỡ chưa em? Mào thâm là vì nó còn yếu + trời lạnh nên thế, đừng lo !
-------------
|
Tác giả: Gadon_ThanhHoa
Ngày đăng: 17/01/2011 lúc 9:09am
èo...èo...dân Việt Nam mình luôn thích những kết thúc có hậu mà anh...
từ cô Tấm cho đến nàng Kiều...
nhưng đôi khi kết thúc ko có hậu lại để lại trong lòng độc giả một cái gì đó tiếc nuối, bi thương...như thế cũng hây (để lại dấu ấn lâu hơn trong lòng người)...
hjhjhjhj...
em nó đỡ nhiều rồi anh ạ...em cảm ơn anh nhiều lắm...
bác thu xếp viết tiếp câu chuyện đi...cứ đang sướng lại đứt dây màn như thế này thì em với mọi người đau tim chết mất...
hjhjhj...
------------- /''''''\/''''''\ /'\ ___
Ỹ_0Ỹ'Ỹ0ỸỸ0Ỹ'Ỹ0_Ỹ__ỸOỸ__Ỹ Ỹ___
|
Tác giả: bipro937
Ngày đăng: 01/02/2011 lúc 3:29am
------------- Hãy Thay Đổi 1 Ngày Mai Tươi Sáng
|
Tác giả: minhken
Ngày đăng: 10/02/2011 lúc 4:08am
tác giả viết làm sao để lại trong lòng người đọc 1 sự nuối tiếc, nghẹn lại trong lòng 1 cảm giác khó tả, lân lân vì cảm xúc. có gì bỏ qua nha ôlong
------------- minhdt
|
Tác giả: Cóc
Ngày đăng: 10/02/2011 lúc 6:49am
Tác giả: Ntt
Ngày đăng: 11/02/2011 lúc 5:29am
Chì‰ cò thĂªÌ‰ nòi là€ hay
------------- Người ta hơn mình cái giàu sang, mình hơn người ta cái đàng hoàng.
|
|